Vượt lên chính mình

Bạn đã từng đi bơi mùa lạnh chưa? Nếu bạn đã từng trải qua kinh nghiệm này, bạn nhất định sẽ cảm thấy rằng điều đau khổ nhất lúc đó là xuống nước. Nước lúc đó tựa hồ lạnh hơn nhiệt độ bên ngoài đến mấy mươi độ, cứ như đưa ngón chân thăm dò nhẹ xuống nước thì cũng lạnh run bắn cả người.


 Nhưng nếu bạn từ từ dìm mình xuống nước thì dường như nước cũng mau chóng bớt lạnh đi, thậm chí còn có cảm giác âm ấm nữa và lúc đó bạn có thể vui vẻ thoải mái đùa giỡn, co duỗi chân tay dưới nước.
 Bạn từng thấy người khác đi bơi mùa lạnh chưa? Lúc đó những người đứng trên bờ phần lớn sẽ nói: “Trời lạnh thế này, mặc quần áo đứng ở trên bờ còn cảm thấy lạnh, thật chẳng hiểu những người này làm sao có thể bơi được, hơn nữa dường như còn rất thoải mái vui vẻ!”
 Còn những người đã từng thử qua nhưng giữa chừng bỏ dở thì có thể sẽ cảm khái thốt lên: “Tôi chỉ mới đụng vào một tí nước mà đã sợ không dám thử nữa! Nước lúc đó lạnh thấu xương, thật không hiểu nổi tại sao những người đó lại có thể nhảy xuống nước được”.
 Nhưng rõ ràng người bơi vẫn đang bơi lội vui vẻ thoải mái dưới nước, không hề cảm thấy lạnh chút nào, cũng chẳng hề cảm thấy bản thân đang bị đày đọa chút nào. Còn người trên bờ thì vẫn ở trên bờ như cũ, họ nhìn thấy người khác bơi mà bản thân lại muốn run lẩy bẩy, nói gì đến việc hưởng thụ niềm vui chơi đùa, bơi lội dưới nước.Thế gian này chẳng phải như thế hay sao?
 Rất nhiều công việc và hoàn cảnh, lúc chúng ta mới thử thì cảm thấy khó khăn vạn phần, gian khổ vô cùng. Nhưng chỉ cần cắn răng chịu đựng, tiếp nhận thì không lâu sau có thể ung dung ứng phó. Ngược lại, những người qua không được cửa đi đầu tiên, đành phải mãi mãi đứng nhìn ngoài cửa với ánh mắt hoài nghi, sợ sệt nhưng thèm muốn.

Trích từ  "Sống đẹp" - Lưu Dung


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét