Đừng cúi đầu bởi sóng gió

Đường đời mỗi người có nắng ấm nhưng cũng có mưa gió, có bằng phẳng nhưng cũng lắm chông gai. Nếu nắm được những chân lý dưới đây thì gặp mưa gió càng lớn, chông gai càng nhiều sẽ nhận được kết quả càng tốt đẹp.

Cuộc sống chính là trân quý giây phút hiện tại, đừng để bản thân phải ‘nói lời cuối cùng’

Đời người như con thuyền trên sóng nước. Nếu chở quá nhiều đồ đạc thì thuyền sẽ nặng nề trôi đi và dễ bị nhấn chìm trong bão tố. Còn nếu mang càng ít đồ đạc thì thuyền sẽ lướt nhanh và cho ta nhiều trải nghiệm đáng quý.

Trên hành trình cuộc sống, đa số mọi người đều mang bên mình quá nhiều hành lý, đó là những ham muốn về giàu có, quyền lực, danh tiếng… Khi có càng nhiều thì lại càng dễ bị mắc cạn giữa lưng chừng đường, họ mãi mãi không thể chạm được tới vạch đích cuối cùng, để rồi khi bừng tỉnh mới ân hận xót xa mà thốt lên rằng: “Giá như…”.

Đúng mực, là sự trưởng thành cao nhất

Trưởng thành, đó là khi rời bỏ một đám đông để tự mình đứng vững. Quá trình trưởng thành cũng như cành lá mọc ra khỏi cây, gần nhau nương tựa lẫn nhau, từ từ phân tách; quá trình trưởng thành cũng giống như cơn mưa nhỏ, thoát khỏi quần thể, tìm thấy chính mình.

Cuộc sống xưa nay vốn rất đơn giản, có chăng chỉ là lòng người phức tạp mà thôi

Đời người nếu như cứ mãi đắm chìm trong được mất và vui buồn oán giận, thì rất dễ trở nên mệt mỏi chán nản. Trong cuộc sống hiện đại xô bồ và vội vã, muốn hạnh phúc ắt phải học cách buông bỏ nhiều thứ, có như vậy mới khiến chúng ta có được thân cường, tâm thản.

Lòng càng đơn giản, sống càng an vui

Trên con đường của nhân sinh, nếu học biết được giản đơn, có thể khiến chúng ta vui vẻ mà cất bước.
Vì trong đời người đặc sắc này, chúng ta chính là cần buông bỏ gánh nặng, cho ánh sáng và niềm vui vào trong hành trang, chọn lấy những điều đẹp đẽ, tích cóp hy vọng làm phong phú hành trình của mình.
Đời người có ba cảnh giới, trước tiên là nhìn xa, nhìn xa mới có thể thâu hết cảnh vật trong tầm mắt; tiếp đó là nhìn thấu, nhìn thấu mới có thể nhìn rõ mồn một bản chất của sự vật; sau cùng là xem nhẹ, chỉ khi xem nhẹ lòng ta mới có thể vui vẻ nhẹ nhàng.