Nhân sinh 8

 Có một số người, cuộc đời họ là chuyến tàu tốc hành. Một vài người lại là tàu chậm, giữa đường luôn phải đi qua rất nhiều trạm, gặp rất nhiều người. Có người luôn xuống nhầm trạm, ngồi quá trạm, không bỏ lỡ phong cảnh bên ngoài cửa sổ, thì bỏ lỡ người bên cạnh. Tôi không quan tâm mình ngồi trên chuyến tàu nào, chỉ muốn biết người có thể ngồi cùng tôi tới trạm cuối cùng rốt cuộc là ai.


"Một người đối mặt với thế giới bên ngoài cần cửa sổ, đối mặt với chính mình cần tấm gương. Thông qua cửa sổ có thể nhìn thấy sự sáng sủa của thế giới, dùng tấm gương có thể nhìn thấy vết nhơ của chính mình. Thực ra cửa sổ hay tấm gương đều không quan trọng, quan trọng là trái tim bạn. Trái tim sáng sủa, thế giới sẽ sáng sủa, trái tim bạn như cửa sổ, có thể nhìn thấy thế giới, trái tim bạn như tấm gương, sẽ phản chiếu chính bản thân bạn."

Theo thời gian, có những thứ sẽ tự nhiên bị đào thải do không còn phù hợp. Âu cũng là lẽ thường. Nên cũng không còn buồn hay tiếc nuối nhiều nữa. Một dạng bình thản chấp nhận trong cuộc sống.

" Hạnh phúc tựa như hạt cát trong lòng bàn tay, nắm càng chặt, mất càng nhanh; đôi khi hạnh phúc giống như đóa hoa bên kia bờ, thấp thoáng có thể nhìn thấy nhưng không cách nào chạm vào được. Điềm tĩnh mà sống, sẽ không gấp gáp, nóng vội, mọi việc đều có thể truy cầu tâm bình khí hòa."



 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét