Chân lý của cuộc sống nằm ở chỗ cầm lên được, bỏ xuống được. Lúc cầm lên
phải dũng cảm và quyết đoán, không lùi bước trước gian khổ, không dừng
bước trước lời mỉa mai, gánh trên vai trọng trách tiến bước, sinh mệnh
mới có cảm xúc; lúc bỏ xuống phải quyết tâm và gan dạ sáng suốt, không
câu nệ được mất, không e ngại thành bại, hành trang gọn nhẹ tiến bước,
linh hồn mới có thể nhẹ nhõm. Rất nhiều lúc, không thể nói là cầm lên
được, buông xuống được, những thứ có thể cầm lên cuối cùng phải buông
xuống, chẳng có gì là không thể quên.
"Kẻ tệ nhất vẫn có người thích như thường. Người tốt nhất cũng có người
nói xấu. Xấu tốt chỉ là cách nói tương đối. Ghét bạn, ưu điểm cũng thành
khuyết điểm. Yêu bạn, khuyết điểm lại là ưu điểm. Bởi thế, tại sao phải
coi nhẹ bản thân? Có lẽ chúng ta có rất nhiều ưu điểm, nhưng chưa có
người khai quật ra mà thôi. Bắt đầu từ hôm nay, tránh xa người ghét, đi
tìm người thương… Khi có người yêu bạn, bạn chính là kẻ ưu tú nhất."
Thiên hạ chẳng có bữa tiệc nào không tàn, người có kinh nghiệm sống đều
biết cách xử lý những việc không vừa ý, nhẫn nại trên sòng bạc, người
thắng không phải là kẻ cầm được bài tốt mà là người biết nên rời bàn lúc
nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét