Có đôi khi con người quá cố chấp cái được gọi là hạnh phúc trọn vẹn,
tình yêu hoàn hảo những thứ ấy đã làm mờ mắt và làm họ bỏ qua những yêu
thương đang ôm ấp họ qua từng ngày để rồi khi bất chợt cảm thấy lãnh lẽo
khi vòng tay buông lơi họ giật mình thảng thốt, thế ra trong suốt thời
gian họ mải miết chạy về phía xa với lấy hạnh phúc của người khác mà họ
cho rằng mình nhất thiết phải có được hạnh phúc ấy mới được trọn vẹn,
thì hạnh phúc mà họ đang có cũng nhạt dần và tan biến theo thời gian hay
nói đúng hơn là theo sự hững hờ vô tâm của họ?
Yêu thương chưa bao giờ là đủ nếu con người biết trân trọng và sẽ quá
thừa mứa cho những người vô tâm, đừng trách cuộc sống sao qua bất công
khi chỉ tô vẽ màu hồng cho cuộc sống của một số người còn bản thân bạn
sao chỉ toàn những gam màu u buồn và nhạt tối. Bởi lẽ cuộc đời của bạn
là do bạn quyết định Thượng Đế nào phải cất công lặn lội suy tư mà lo
cho cuộc đời của chính bạn trong khi bạn thảnh thơi ngồi thu mình gặm
nhắm nỗi cô đơn và day dứt cho cuộc đời...
Vậy nếu bạn biết lo cho hạnh phúc tương lai mình trân trọng những yêu
thương quanh bạn thì bạn phải làm như thế nào để vun cho đầy những yêu
thương đó? Vì tình yêu cũng cần phải vun đắp từ cả 2 phía chứ không phải
chỉ là sự "cho" của một người và sự "nhận" từ một phía. Đừng bao giờ
nghĩ rằng người ta mang đến cho bạn những yêu thương là món quà mà người
ấy phải có trách nhiệm duy trì vì hơn ai hết chính bạn hiểu rằng yêu
thương cũng có giới hạn và nếu không biết gìn giữ thì chẳng có yêu
thương nào tồn tại mãi với với gian...
Thế nên ngay từ bây giờ hãy học cách cho đi nhiều hơn nữa và rồi
trong sự cho đi bạn sẽ cảm thấy mình nhận được lại nhiều hơn so với
những nỗ lực cho đi nhỏ nhoi của bạn. Hãy lên kế hoạch "bảo dưỡng" những
mối quan hệ xung quanh bạn để đảm bảo rằng bạn đã biết cách yêu quý
những người luôn bên cạnh ủng hộ và cho bạn động lực mỗi khi bạn mệt
mỏi, làm cho họ cảm thấy rằng yêu thương họ cho đi đã đặt vào đúng chỗ
và rằng bạn cũng yêu quý và trân trọng những gì họ đang làm cho bạn.
Chẳng cần tìm kiếm đâu xa những người mà bạn cần phải đối xử thật tốt
trước tiên chính là gia đình bạn. Vì hầu hết chúng ta đều ỷ y và cho
rằng gia đình là những người yêu thương ta vô điều kiện và rằng nếu thể
giới ngoài kia có phủ nhận và bỏ rơi ta thì gia đình lúc nào cũng dang
vòng tay vỗ về và ôm ấp lấy ta mà không cần ta phải đền đáp. Sự thật
đúng là như thế, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn đi vương vãi yêu
thương bên ngoài kia đến lúc thất vọng vì không được đền đáp lại quay về
gia đình tìm kiếm tình yêu thương, nạp thêm năng lượng và rồi lại tiếp
tục vương vãi yêu thương bên ngoài mà chẳng mảy may suy nghĩ rằng trên
chính mảnh đất tâm hồn của gia đình, mình chẳng một lần tưới yêu thương,
gieo chăm sóc và chỉ ham mê gặt hái trong suốt quãng thời gian dài...
Bên cạnh gia đình bạn cũng đừng quên nhớ đến những người bạn thân
những người đã kề vai đi cùng ta trong suốt quãng đường dài, những người
sẵn sàng lớn tiếng trách mắng ta vì những thói hư tật xấu của ta làm
cho ta bực tức và nhủ thầm rằng tại sao họ lại không hiểu ta và có khi
nào họ đang đố kị vì những thành công ta đang gặt hái được hay không? Và
nhiều khi ta đem lòng nghi kị liệu phải chăng họ là những người bạn tốt
thật sự? Nhưng thật chất chính họ lại là những người mềm lòng trước
những giọt nước mắt của ta và chạy đến bên cạnh ta nhanh nhất khi ta gặp
khó khăn cần giúp đỡ chứ không phải là những người bạn chỉ thấy mặt lúc
ta trên đỉnh vinh quang và lúc nào cũng dùng lời lẽ ngon ngọt để bao
che cho những lỗi lầm và điểm yếu của ta. Vì những "bè" đó thì có rất
nhiều nhưng "bạn" thì có bao nhiêu? Vậy mà nhiều người trong chúng ta
lại mù quáng với những hào nhoáng trước mắt đem trao yêu thương cho "bè"
mà lại vô tình lạnh lùng với "bạn".
Những người chúng ta nên "bảo dưỡng" mối quan hệ còn ai nữa ngoài gia
đình và bạn bè? Nhắc đến chắc các bạn có thể hơi ngạc nhiên vì trong
list danh sách này còn có thêm những người hàng xóm. Người Việt ta có
câu " Bà con xa không bằng láng giềng gần" để mỗi khi "Tắt lửa tối đèn"
còn có nhau nhưng với những vùng quê thì sự giao hảo giữa những hàng xóm
với nhau với thật sự tốt còn những vùng thành phố đôi khi vì ta quá
quen với cuộc sống bận rộn, sáng đi tối về không đế ý lẫn nhau dẫn đến
tình cảm giữa xóm giềng với nhau còn nhạt, không những thế nếu hàng xóm
mà "quan tâm" đến ta đôi khi ta còn lấy làm phiền và cho rằng họ soi mói
nữa... Nhưng nếu ngẫm lại thì những khi ta gặp sự cố hay ốm đau mà chưa
có người thân hay bạn bè bên cạnh thì những người hàng xóm lại chính là
người giúp đỡ ta. Do đó, hãy mở lòng và chủ động giao tiếp với họ nhiều
hơn, tất nhiên gây dựng quan hệ với họ không quá khó khăn như bạn nghĩ
mà đôi khi chỉ bằng cầu chào và nụ cười khi chạm mặt, những món quà quê
biếu nhau khi có dịp hoặc chỉ đơn giản là những câu thăm hỏi hằng ngày
là chúng ta đã góp phần làm đậm hơn mối quan hệ thân thiết giữa xóm
giềng với nhau rồi đấy!
Còn nhiều nữa những yêu thương chúng ta có thể cho đi, chúng ta có
thể chạnh lòng và giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh hơn ta nhưng điều tiên
quyết chúng ta phải đối xử tốt và biết yêu thương trân trọng những mỗi
quan hệ thân thuộc bên cạnh ta trước. Vì tôi tin rằng chẳng có người nào
thật lòng thương xót và giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh mà họ thậm chí
không hề quen biết lại vô tâm hờ hững với chính những người thân của họ
trừ phi họ giúp người khác với một mục đích nào khác ngoài lòng yêu
thương.
Đừng hỏi tôi cho đi yêu thương bằng cách nào, vì yêu thương có thể
cho đi bằng yêu cách, mỗi người có thể chọn cho mình những phương thức
riêng miễn sao bạn cảm thấy phù hợp. Hãy đong thật nhiều yêu thương có
thể để hạnh phúc được vun đầy nhé.
Gi Sarah -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét