Nghệ thuật ở đời: Vui tính

Vui tính là một thứ đức tính cần thiết giúp con người thành công trong trường đời.

Lời nói này của một danh tướng châu Âu đã làm cho nhiều người phải suy nghĩ không ít. Thực sự trong đời sống chúng ta không gì đáng kính trọng cho bằng vui tính.


Vui tính là gì?
Đặt thành một câu hỏi như trên chúng ta cũng thấy được phần nào câu trả lời trong thực tế. Vui tính chính là một đức tính chinh phục ngoại nhân một cách khôn ngoan hơn hết. Vui tính giúp cho con người thoát qua được bao nhiêu khó khăn trong cuộc đời mà con người thường hay vấp phải. Một người luôn luôn vui tính thường thường là những con người biết nuôi trong lòng mình một tư tưởng lạc quan, biết coi nhẹ tất cả mọi chuyện khó khăn nếu không bảo là coi thường. Con người điều kiện cần thiết để chinh phục lòng người không gì dễ dàng hơn là vui tính. Trước bất cứ một vấn đề nào cũng thế khi con người có tinh thần vui vẻ bặt thiệp bao giờ cũng tự kiếm cho mình một lối thoát dễ dàng, con người vui tính thường chiếm được lòng người khác một cách không mấy khó khăn, ngoài trường đời chúng ta thường thấy có rất nhiều người thành công trong tất cả mọi lãnh vực không phải là do tài cán sở trường mà sự thật là vì vui tính.

Trong công việc làm ăn, buôn bán mà người luôn luôn biết áp dụng tính vui vẻ đúng lúc, đúng thời thường tạo được sự thành công mong muốn theo ý mình. Ngược lại cũng ngần ấy công việc, cùng bao nhiêu thứ đó nhưng đối với con người kém tế nhị không vui tính nhất định không bao giờ tạo được thành công là như thế.

Hiện thân cho lòng vui tính không gì quý giá hơn nụ cười, tuy nhiên trong cái cười, lời nói buổi đầu tuy con người cũng cần phải tỏ ra rằng mình thông minh trên trường xử thế, nụ cười có một giá trị tinh thần thật cao nhưng không phải vì thế mà chúng ta tin tưởng hễ cười là mọi chuyện đều thành công, lòng vui tính cũng thế, không cứ những ai vui tính đều là những người thành công tất cả trong trường đời. Cái vui, nụ cười chỉ có giá trị khi biết đem nó áp dụng đúng lúc và đúng thời mà thôi, lòng vui tính cũng như nụ cười của bạn phải biết khôn ngoan và tế nhị ở chỗ đó.

Vui tính thế nào là đúng lúc và đúng thời?
Câu hỏi này trở thành một câu hỏi quan trọng, vô cùng quan trọng, vì con người tự luyện cho mình một tính tình vui vẻ bặt thiệp thì dễ, song nếu hỏi làm thế nào là áp dụng vui tính đúng lúc và đúng thời là cả một vấn đề.

Áp dụng đúng lúc cái vui tính của mình cũng cần phải có một nghệ thuật, phải biết hướng dẫn người thứ hai mà mình muốn áp dụng tinh thần vui tính với họ. Làm một công việc gì cũng thế, nếu bạn khôn ngoan biết tìm đặt cho nụ cười đúng lúc thì kết quả của nụ cười sẽ mang đến cho bạn những chân giá trị thực tiễn cho cuộc đời. Ngược lại, nếu bạn không áp dụng đúng lúc với tính tình vui vẻ đó tự nhiên bạn sẽ chuốc lấy thất bại mà thôi.

Đặt thành một thí dụ như trong một gia đình của người bạn có chuyện vui như con họ vừa thi đỗ, hay họ vừa thành công trong một áp phe buôn bán, cái hồn nhiên vui tính của bạn mang đến cho họ trong lúc đó tôi tin là không có gì sung sướng cho bằng và có thể họ sẽ quý bạn vì bạn đã hiểu được họ, hình thức vui tính như thế là một hình thức biết áp dụng tinh thần vui tính đúng lúc và được đặt đúng chỗ. Ngược lại, nếu trong gia đình họ đang có một chuyện buồn tự nhiên bạn đến với họ thay vì chia buồn, lời an ủi cùng nhau, thì bạn lại áp dụng nụ cười tinh thần vui vẻ thì thật là một tai hại vô cùng. Bởi lẽ cái cười, cái vui của bạn áp dụng không đúng chỗ mà trái lại đặt sai vị trí và như thế người bạn kia sẽ đâm ra oán hận bạn vì tưởng bạn có ý mỉa mai, thật là một vấn đề nan giải vô cùng.

Với một trường hợp như vậy cho nên bạn cần phải biết áp dụng tinh thần vui tính sao cho đúng lúc và hợp thời. Có như thế mọi người chung quanh mới cảm phục và kính trọng bạn hơn.

 Ngoài ra vui tính cũng cần nên thận trọng, bởi vì bản tính chung của con người là khó ai tự kềm hãm được sự bồng bột trong lòng mình. Khi bạn có chuyện gì vui, một sự thành công nào đó bạn cũng muốn có người khác chia vui giúp bạn và thói thường trong lúc có chuyện vui con người thường thường không tự kềm chế được lòng sung sướng của mình, đó là một chuyện tối kỵ mà một khi con người muốn tạo thành công trong trường đời đều cần phải biết tránh né.

Tại sao?
Tôi tin tưởng rằng khi đặt câu hỏi này có người sẽ cho rằng đây là một câu chuyện thừa thãi vô nghĩa, vì khi vui thì cứ thổ lộ cần gì lại phải cứ im lặng?
Nhưng sự thật thì không phải thế?

Tôi cũng đồng ý với bạn rằng con người ai cũng giống nhau, khi có chuyện gì vui thú thì mừng, thường hay nói cho người khác biết, song những vấn đề thường hay vấp ngã trước tiên là chỉ vì khi vui say thường hay thố lộ đấy bạn.

Bạn có bao giờ quả quyết rằng trên đời này kể cả những người quen biết với bạn hoàn toàn là những người tốt cả không?

Đối với tôi, tôi có thể báo cho bạn biết những gì tai hại cho bạn trong lúc vui tính không biết kềm hãm. Lý do, chỉ vì trong khi vui con người thường hay thái quá không tự giữ gìn lấy mình vì thế thường hay nói hết tất cả những gì mà đúng ra không đáng nói. Và, trong cơn sung sướng con người ta đều quên tất cả mà không ngần ngại nói lên tất cả. Chính những điều bạn công bố ấy trong khi vui đã hại bạn, để tranh giành ảnh hưởng cũng như mọi kế hoạch của bạn sắp làm. Và, cứ thế bạn sẽ đóng vai trò người chiến bại là như thế.

Với những thứ kinh nghiệm ấy tôi thành thật khuyên bạn khi vui chớ nên bộc lộ mà luôn luôn cần phải biết giữ gìn là tốt hơn cả.

Tóm lại, nếu con người muốn tạo thành công là phải luôn tạo cho mình một tinh thần vui tính, nhưng điều cần thiết là phải áp dụng cái vui đúng lúc và đúng chỗ. 

Trích "TINH HOA XỬ THẾ" - Lâm Ngữ Đường

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét