Sống đơn giản



Sống đơn giản là một việc không hề đơn giản. Nó không đơn giản không phải vì khó, mà vì vốn trong suy nghĩ đang chịu nhiều áp lực, chúng ta dần trở nên phức tạp mất rồi.

Bạn nhìn một sự việc, bạn không chịu nhìn vào bản chất của nó, mà thường nhìn theo cách bạn muốn nhìn.
Bạn nghe một câu chuyện, bạn không giữ đúng khoảng cách khách quan cho câu chuyện như là chính những gì nghe được, đằng này bạn đưa vào đó cảm xúc, tệ hơn nữa là suy diễn rồi phóng đại mọi thứ lên.


Đó là những thứ trừu tượng, phức tạp cũng là dễ hiểu. Đằng này người ta cũng phức tạp cả những gì bình dị nhất. Người ta phức tạp đồ ăn, thức uống. Người ta cầu kỳ trang phục, làm đẹp. Người ta phô trương thân thể, vòng vàng… Phức tạp cũng là vì nhu cầu cuộc sống đòi người ta phức tạp.

Cuộc sống thật đơn giản. Nó vốn là thế. Hãy cứ nhìn một thứ như chính nó, không pha tạp dòng suy nghĩ của bạn, không trộn lẫn tư tưởng và suy diễn của bạn. Nó là nó, là vật ấy, không gì khác hơn cả. Kể từ nay, bắt đầu tập sống đơn giản.

Khi nhìn một vật nào đó, cố gắng không thêm, không bớt, không giả định.

Khi khó khăn ập đến, đừng sợ. Hít một hơi thở, đó cũng là một trải nghiệm đang đến với mình.

Khi bị từ chối, đừng nản lòng. Vẫn còn vô vàn cơ hội chờ bạn phía trước, chỉ là một cái lắc đầu thôi mà.

Khi thất bại, đừng sụp đổ. Chẳng phải đó là một điều tốt đẹp khi bạn nhận ra mình còn thiếu sót gì đó để thay đổi tốt hơn sao.

Một phương cách sống đơn giản thật đậm đà, đó là điều khiển hướng tập trung của bạn vào nơi nó nên ở. Chúng ta bắt đầu học cách giảm bớt những suy nghĩ thừa, cảm xúc thừa, lo lắng thừa. Hay chính xác hơn, chúng ta biết cách tập trung năng lượng, thời gian, tâm sức, trí tuệ vào những thứ trong khả năng kiểm soát của mình.

Tiến sĩ Stephen R.Covey trong tác phẩm “7 thói quen để thành đạt” có nói rằng mỗi người chúng ta luôn bị chi phối trong hai vòng tròn: vòng ảnh hưởng (circle of influence) và vòng lo lắng (circle of concern). Sự khác biệt giữa hai vòng tròn ấy là một thứ bạn thực sự kiểm soát được, còn thứ kia bạn chỉ mong ước nhưng không làm gì được cả, đâm ra lo lắng.

Ví dụ ngày mai đi thi, việc bạn có thể can thiệp được là bạn học bài đến đâu rồi? Sức khỏe của bạn ra sao? Bạn có chuẩn bị đầy đủ máy tính, bút viết chưa? Còn những việc như là đề thi dễ hay khó, bạn ngồi kế ai, giám thị coi thi hiền hay dữ thì đừng bận tâm. Nếu không, bạn sẽ trở nên hồi hộp, lo lắng rồi lại làm bài không tốt vì ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần.

Dĩ nhiên, nói dễ hơn làm rất nhiều, bởi rõ ràng ai cũng biết điều đó nhưng lo vẫn cứ lo, hồi hộp vẫn cứ hồi hộp. Biết làm sao đây, nó rõ mồn một rồi. Đâu phải chúng ta không biết, chỉ là chúng ta không hoặc chưa rèn giũa mình đủ bình an để cảm nhận và hành động thôi.

Nhiều bạn cứ hỏi tôi làm sao để hành động. Tôi cũng không biết trả lời như thế nào, vì hành động thì cứ hành động thôi. Hai chữ “hành động” nó đã thể hiện HÀNH ĐỘNG rồi, đâu còn gì để lột tả nó nữa ngoại trừ… hành động.

Như vậy, một phương pháp sống đơn giản rất hay, thuộc về bản chất của sự đơn giản, đó là hướng sự tập trung vào những gì trong khả năng kiểm soát và ảnh hưởng của bạn, để bớt lo âu, bớt muộn phiền. Bạn sẽ học tập hiệu quả hơn, làm việc năng suất cao hơn, chưa kể tươi tỉnh hơn, khỏe mạnh hơn vì giảm bớt căng thẳng.

Sống đơn giản không phải là hời hợt, nông cạn. Ngược lại, sống đơn giản là sâu sắc đến lạ lùng. Bởi khi đó, bạn biết lựa chọn những gì cần để ưu tư và những gì nên ‘go with the flow’ (buông lỏng theo đời).

Chúc bạn nghiệm sâu và… hành động. Tôi cũng đang thực hành điều này, cùng với bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét