Đừng hy vọng, hãy quyết định!

Trong khi chờ bạn ở sân bay Portland, Oregon, tôi đã chứng kiến một khoảnh khắc kỳ diệu mang tính “đổi đời”, loại trải nghiệm mà bạn vẫn thường nghe người ta kể lại, hoặc xảy đến với chúng ta vào những lúc không ngờ nhất. Chuyện xảy ra ngay bên cạnh tôi, chỉ cách tôi khoảng nửa mét.

Gia đình hạnh phúc
 
 Đang cố gắng để tìm bạn mình trong những hành khách đi ra, tôi nhận thấy một người đàn ông đang đi về phía tôi, tay xách hai chiếc túi nhẹ. Anh dừng lại ngay bên cạnh tôi để hội ngộ với gia đình mình. Vừa bỏ túi xuống, anh hướng về cậu con trai út của mình, có lẽ khoảng 6 tuổi. Họ trao nhau những cái ôm thật lâu và tràn đầy tình thương yêu. Tôi nghe thấy người cha nhìn con và nói: “Thật tuyệt khi cha được gặp con, cha nhớ con quá”. Cậu con trai bẽn lẽn mỉm cười, đôi mắt trong veo nhìn cha khẽ trả lời: “Con cũng thế”. Rồi anh đứng dậy, nhìn sang cậu con cả khoảng 9-10 tuổi, nựng gương mặt cậu bé trong tay và nói: “Này trông con giống một chàng trai trưởng thành rồi đấy. Cha yêu con rất nhiều” Rồi hai người cũng ôm nhau một cách thân thương, trìu mến. 
 
Trong khi người cha đang ôm cậu con trai lớn thì một bé gái - chắc chỉ một tuổi hoặc tuổi rưỡi - hào hứng nhào ra khỏi vòng tay mẹ, rướn về phía cha mình, đôi mắt sáng rực mong đợi. Người cha tươi cười quay ra “Chào con gái bé nhỏ của bố” rồi nhẹ nhàng đón lấy cô con gái bé bỏng từ tay vợ. Anh hôn lên khắp gương mặt con, lên trái và lên đôi má bầu bĩnh, ôm con vào sát ngực mình, nhẹ nhàng đu đưa cô bé. Cô con gái ngay lập tức thoải mái và hài lòng, ngoan ngoãn dựa đầu vào vai cha. Đôi vợ chồng tình cảm Một lúc sau, anh chuyển bé gái sang cho cho cậu con trai lớn rồi quay sang người vợ, “Anh để dành điều tốt nhất cho phút cuối cùng”. Họ trao cho nhau nụ hôn nồng nàn nhất mà tôi từng được nhìn thấy. Sau đó, người chồng dịu dàng bảo vợ: “Anh yêu em nhiều lắm”. Họ ngắm nhìn nhau hồi lâu, tay trong tay, tươi cười rạng rỡ.

Hai người cho tôi cảm giác giống như họ là vợ chồng son, nhưng dựa vào độ tuổi của những đứa con tôi biết là không phải. Tôi suy nghĩ về điều đó một lúc, rồi nhận ra mình đã hoàn toàn mê mải với cảnh tượng tuyệt vời về tình yêu vô điều kiện trước mắt, chỉ cách tôi chừng một cánh tay. Tự dưng tôi cảm thấy không thoải mái, như thể đã xâm phạm vào điều gì đó rất thiêng liêng, nhưng rồi lại nghe thấy giọng mình cất lên lo lắng: “ Xin lỗi, anh chị đã cưới nhau bao lâu rồi?” “Chúng tôi bắt đầu bên nhau khoảng 14 năm rồi, còn chính thức cưới thì 12 năm”. 
 
Người đàn ông trả lời nhưng mắt vẫn không rời vợ. “Ồ, vậy chắc hẳn anh vừa quay về từ một chuyến xa nhà lâu ngày?”, tôi hỏi. “Tôi mới xa gia đình có hai ngày thôi”. – Cuối cùng người đàn ông cũng quay sang nhìn tôi, miệng vẫn cười rạng rỡ.
 
Bí quyết để giữ lửa yêu thương 
 
Hai ngày? Tôi sững sờ. Dựa vào những cái ôm thắm thiết khi gia đình họ gặp lại, tôi những tưởng rằng người chồng đã phải xa nhà ít nhất là vài tuần, nếu không muốn nói là vài tháng trời. Tôi biết rằng mình không che giấu nổi sự ngạc nhiên của mình. Tôi cố gắng nói 1 cách thật tự nhiên, mong rằng sẽ có thể kết thúc sự chen ngang ngượng ngùng này mà không làm họ khó chịu (và sau đó còn trở lại đón bạn nữa): “Hy vọng cuộc hôn nhân của tôi cũng nồng nhiệt như thế sau 12 năm”.

Đột nhiên, người đàn ông ngừng cười. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, với ánh nhìn cương quyết khiến tâm hồn tôi rực cháy, nói với tôi 1 điều mà sau đó đã thay đổi tôi, biến tôi thành con người hoàn toàn mới: “Đừng hy vọng, anh bạn ạ. Hãy quyết định. Hãy hành động!”  
 
Rồi anh lại nhìn tôi cười trìu mến, nắm lấy tay tôi và nói: “Chúc anh mọi điều tốt lành”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét