Đứng dậy và bước tới

Kính gửi chị Hạnh Dung, 

Em hiện ở xa quê, xa mẹ nên không biết tính toán, nhờ cậy vào ai.

Thời thơ ấu, em mặc cảm vì nghĩ mình là con hoang không cha. Mẹ em một mình nuôi em giữa sự xầm xì của làng xóm. Em cũng nhiều lần dằn vặt mẹ, nói với mẹ là sẽ không bao giờ lấy chồng, sinh con.
Nhưng lớn lên, đi xa làm công nhân, thiếu thốn tình cảm gia đình, em quen và yêu một người cùng quê. Cuộc sống khó khăn nên khi anh ấy bảo dọn về ở chung, em đã đồng ý. Sau một năm sống chung, em có thai. Sau đó, em phát hiện anh còn quen một người khác. Chuyện này làm em rất sốc, vì đã đặt trọn niềm tin vào anh. Hôm đó giận anh, em đã bỏ sang nhà bạn ngủ, tưởng anh sẽ sang đón, nhưng anh tuyên bố ghét ai xâm phạm tự do của anh, ghét đứa nào thích đi ngủ lang thang. Anh đem đồ đạc của em đến đưa cho bạn em, đổi khóa nhà trọ để em khỏi về nữa.

Ai cũng trách em quá dễ dãi nên người ta khinh thường. Giờ em bế tắc quá, không biết tính sao. Em không thể quay về quê, mẹ đã già, cả đời chịu điều tiếng nặng nhẹ, giờ em lại tiếp tục thành một đứa chửa hoang. Ở lại đây thì chỗ ở không có, rồi sinh nở ra thế nào? Em đã đến bệnh viện tính bỏ thai, nhưng bác sĩ khuyên không nên liều tính mạng, vì thai đã quá lớn…


Nguyễn Thị Thương (TP.HCM

                                  *******************

Trả lời tư vấn của Chuyên Viên Hạnh Dung :

Em Thương thân mến,


Em bụng mang dạ chửa mà nỡ lòng đuổi em đi như thế, con người ấy không nên níu kéo làm gì nữa. Coi như mình đã ngã đau, giờ tìm cách mà đứng dậy, đừng để trượt dài thêm.

Giờ chắc em đã hiểu mẹ em hơn. Người đầu tiên em phải nghĩ tới, phải tựa vào, là mẹ. Em cũng biết, không tấm lòng nào bao dung, rộng mở bằng lòng mẹ. Mẹ em sẽ hiểu, sẽ vì tình thương con mà đỡ đần em qua giai đoạn khó khăn này. Đừng nghĩ mẹ mình không làm được gì. Sức mạnh của tình thương, kinh nghiệm một đời nuôi con… chắc chắn sẽ giúp mẹ em biết xử lý nhiều việc.

Thai đã lớn, không thể bỏ được, em nên bình tĩnh chuẩn bị cho việc sinh nở. Em mua bảo hiểm y tế, dành dụm tiền bạc, có thể nhờ sự giúp đỡ, hỗ trợ của công ty; nhờ cậy bạn bè để thu xếp một chỗ ở riêng cho mình rồi tính chuyện đón mẹ vào giúp em sinh nở. Nếu đã quyết định sinh con, em phải yên tâm mà chăm con, khám thai đầy đủ, đừng để buồn lo, chán nản làm em bé cũng quặt quẹo theo, khi sinh ra lại đau ốm thì khổ dài dài.

Đã biết mình dại một lần, đừng cố gắng ràng buộc trách nhiệm hay níu kéo kẻ bạc lòng kia nữa. Cũng đừng than thân trách phận. Chấp nhận thiếu thốn, cực khổ. Nếu em cố gắng, sẽ vượt qua được tất cả. Bài học của mình là đừng bao giờ thêm một lần dại như thế nữa…

Phụ N Online

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét