HỎI: Là một Phật tử, mỗi tháng tôi phát tâm ăn chay 4 ngày. Vào những ngày ăn chay, khi bạn bè rủ rê đi ăn, tôi nói ngày này ăn chay thì các bạn thường nói: “Ăn chay là do tâm, ăn chay mà lòng không chay thì có được gì”.
Tôi chỉ cười mà không đáp vì tôi nghĩ ăn chay được đã là tốt rồi. Mặt khác, tôi thấy nhiều người đến ngày ăn chay mà
lại quên, khi sực nhớ ra thì ăn một cách gắng gượng, giống như ép buộc,
như vậy có nên không? Mong được chia sẻ thêm về vấn đề này.
(Thanh Dân, danthanhnguyen62@gmail.com)
Bạn Thanh Dân thân mến!
Bạn đã đúng khi nghĩ rằng “ăn chay được là tốt rồi”. Nếu người nào ăn
chay mà lòng cũng chay, thân và tâm đều thanh tịnh thì quá tốt. Còn ai
ăn chay mà lòng chưa chay thì vẫn tốt hơn không. Cho nên việc thực hành
ăn chay phải đi theo từng bước, từ thô đến tế, từ thân đến tâm. Nếu nói
“ăn chay là do tâm, ăn chay mà lòng không chay thì có được gì” để rồi
không ăn được bữa chay nào thì chỉ là bao biện cho sự giải đãi của mình
mà thôi.
Trong trường hợp, đến ngày ăn chay mà quên hay do một hoàn cảnh nào đó
không thực hiện được thì tâm niệm sám hối và lưu tâm để khắc phục. Ngày
nay, ai cũng biết lợi ích “thân nhẹ, tâm an” của việc ăn chay, nên hãy
bắt đầu từ hạnh lành thực tập ăn chay để lợi mình và lợi ích cho hết
thảy chúng sanh.
Chúc bạn tinh tấn!
Theo Giác ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét