Cả tuần nay tôi và con gái xảy ra chiến tranh lạnh và
không ai nhượng bộ ai, chỉ vì bất đồng trong việc chọn ngành nghề của
con. Vừa qua, khi con nộp hồ sơ thi đại học (ĐH), tôi đã định hướng cho
con chọn ngành y.
Vì đây là nghề truyền thống của gia đình, hơn nữa học lực của con tôi rất tốt. Thế nhưng, cháu không đồng ý, bảo sợ không đậu và chỉ thích “cãi” nên muốn thi vào trường ĐH Luật. Mẹ con tôi đã tranh luận một trận và cháu đã đồng ý thi vào ngành y.
Vì đây là nghề truyền thống của gia đình, hơn nữa học lực của con tôi rất tốt. Thế nhưng, cháu không đồng ý, bảo sợ không đậu và chỉ thích “cãi” nên muốn thi vào trường ĐH Luật. Mẹ con tôi đã tranh luận một trận và cháu đã đồng ý thi vào ngành y.
Tuy nhiên, gần đây tôi phát hiện con đã lén nộp hồ sơ vào trường Luật và ra sức luyện thi ngành này, khi tôi la thì cháu tuyên bố không thi ngành y. Tôi lo lắm, vì con còn trẻ chưa khám phá được khả năng của mình và sẽ vất vả khi tìm việc làm nếu chọn ngành luật. Với ngành y, gia đình tôi có phòng mạch khá lớn và tôi sẵn sàng cho con luyện thi một-hai năm để thi đậu. Tôi phải làm thế nào để con chịu theo nghề của gia đình?
Ngọc Hoa (Q.7)
******************
Trả lời tư vấn của ThS Tô Nhi A - Trường Cao đẳng Sư phạm Trung ương TP.HCM :
Chị Ngọc Hoa thân mến!
Chúng tôi rất tán đồng với chị về mong muốn cho con mình có một tương lai vững chắc. Có rất nhiều điều kiện thuận lợi với cháu lúc này trong việc chọn nghề, đến mức, tưởng chừng chỉ cần yên tâm mà đi theo sự sắp đặt của mẹ thì tương lai sẽ vô cùng ổn thỏa.
Tuy nhiên, cái thiếu duy nhất lại là điều quan trọng nhất để cháu không thể chấp nhận quyết định của chị, đó chính là đam mê. Người lớn rất hay nghi ngờ người trẻ, và cụ thể chị đã thể hiện rõ quan điểm của mình: hơn ai hết chị biết khả năng của con mình và đừng bắt chị tôn trọng sở thích của con. Rất tiếc, lời khuyên của chúng tôi dành cho chị lúc này cũng là điều mà chị không mong đợi. Vì nếu không đặt trẻ ở phạm vi của sự tôn trọng (bao gồm cả sở thích, nguyện vọng, sự độc lập,…) thì chúng tôi e rằng ngay cả cơ hội để hai mẹ con làm lành cũng rất khó, đừng nói chi đến việc con chị chấp nhận chọn ngành y và bỏ một-hai năm luyện thi theo ý mẹ.
Con gái chị đã thể hiện rất rõ quyết tâm theo đuổi đam mê của mình. Muốn hay không, giải pháp lúc này chính là: chị phải chấp nhận điều mà con chị đã lựa chọn. Thay vì cấm đoán, chúng ta hãy lắng nghe trẻ nhiều hơn, để vì mục tiêu ngay trước mắt: con sẽ vững tin đối mặt với những kỳ thi quan trọng vì con yên tâm rằng mình luôn có một người bạn lớn đồng hành. Muốn biết nghề con chọn có theo sở thích nhất thời hay không, chúng tôi hy vọng chị có thể bình tĩnh để trò chuyện cùng con, đặt ra các câu hỏi cho con để chúng ta biết được rằng, con chọn nghề theo cảm tính hay dựa trên rất nhiều những kết quả đã được suy xét về bản thân, nhu cầu xã hội…
Nếu cháu thể hiện quyết tâm của mình bằng một thái độ học tập nghiêm túc, năng động với ngành luật, chúng tôi hy vọng chị sẽ có cái nhìn và hành vi tích cực với điều này, vì nó thể hiện rất rõ con chị biết mình đam mê điều gì, sống hết mình, trách nhiệm với đam mê đó. Từ đây, việc con chị có được thành công sau này là điều hoàn toàn có thể tin vì rất có cơ sở.
Chúng tôi hiểu rằng mọi ông bố, bà mẹ đều muốn dành cái tốt nhất cho con mình. Tuy nhiên, một ông bố, bà mẹ tốt còn phải là một người bạn lớn. Người bạn ấy, đồng hành, nâng đỡ con trên đường đời chứ không phải bước thay con.
Hy vọng chị và con gái sẽ thấu hiểu nhau hơn trong việc cùng nhau chọn trường, chọn ngành!
Sưu tầm
Chị Ngọc Hoa thân mến!
Chúng tôi rất tán đồng với chị về mong muốn cho con mình có một tương lai vững chắc. Có rất nhiều điều kiện thuận lợi với cháu lúc này trong việc chọn nghề, đến mức, tưởng chừng chỉ cần yên tâm mà đi theo sự sắp đặt của mẹ thì tương lai sẽ vô cùng ổn thỏa.
Tuy nhiên, cái thiếu duy nhất lại là điều quan trọng nhất để cháu không thể chấp nhận quyết định của chị, đó chính là đam mê. Người lớn rất hay nghi ngờ người trẻ, và cụ thể chị đã thể hiện rõ quan điểm của mình: hơn ai hết chị biết khả năng của con mình và đừng bắt chị tôn trọng sở thích của con. Rất tiếc, lời khuyên của chúng tôi dành cho chị lúc này cũng là điều mà chị không mong đợi. Vì nếu không đặt trẻ ở phạm vi của sự tôn trọng (bao gồm cả sở thích, nguyện vọng, sự độc lập,…) thì chúng tôi e rằng ngay cả cơ hội để hai mẹ con làm lành cũng rất khó, đừng nói chi đến việc con chị chấp nhận chọn ngành y và bỏ một-hai năm luyện thi theo ý mẹ.
Con gái chị đã thể hiện rất rõ quyết tâm theo đuổi đam mê của mình. Muốn hay không, giải pháp lúc này chính là: chị phải chấp nhận điều mà con chị đã lựa chọn. Thay vì cấm đoán, chúng ta hãy lắng nghe trẻ nhiều hơn, để vì mục tiêu ngay trước mắt: con sẽ vững tin đối mặt với những kỳ thi quan trọng vì con yên tâm rằng mình luôn có một người bạn lớn đồng hành. Muốn biết nghề con chọn có theo sở thích nhất thời hay không, chúng tôi hy vọng chị có thể bình tĩnh để trò chuyện cùng con, đặt ra các câu hỏi cho con để chúng ta biết được rằng, con chọn nghề theo cảm tính hay dựa trên rất nhiều những kết quả đã được suy xét về bản thân, nhu cầu xã hội…
Nếu cháu thể hiện quyết tâm của mình bằng một thái độ học tập nghiêm túc, năng động với ngành luật, chúng tôi hy vọng chị sẽ có cái nhìn và hành vi tích cực với điều này, vì nó thể hiện rất rõ con chị biết mình đam mê điều gì, sống hết mình, trách nhiệm với đam mê đó. Từ đây, việc con chị có được thành công sau này là điều hoàn toàn có thể tin vì rất có cơ sở.
Chúng tôi hiểu rằng mọi ông bố, bà mẹ đều muốn dành cái tốt nhất cho con mình. Tuy nhiên, một ông bố, bà mẹ tốt còn phải là một người bạn lớn. Người bạn ấy, đồng hành, nâng đỡ con trên đường đời chứ không phải bước thay con.
Hy vọng chị và con gái sẽ thấu hiểu nhau hơn trong việc cùng nhau chọn trường, chọn ngành!
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét