Sẽ có một buổi sáng bất
chợt nào đó, bạn thức dậy mà không cần biết mình hôm nay sẽ làm gì, sẽ
gặp ai, bạn chỉ muốn nằm lại trên giường, để mặc những tia nắng ấm áp
bên ngoài mời gọi, để mặc những dự định kế hoạch đang nhắc nhở, bạn muốn
trở thành một con người hoàn toàn tự do, không vướng bận, một con người
của những nỗi cô đơn tự tại.
Sẽ
có một ngày như thế, bạn không bất ngờ đâu. Vì đó là ngày mà tiềm thức
của chúng ta trở về trạng thái vô thức, ngày mà chúng ta được sống với
bản năng nguyên thủy nhất của con người, ngày mà chúng ta được đối diện
với con người thật của chính mình mà những nguyên tắc, những ràng buộc,
những tham vọng, những hư danh đã cột chặt chúng ta lại dưới một bản ngã
khác. Tôi gọi đó là ngày của những tự do tìm về.
Bạn sẽ thức dậy rồi bỏ mặc mình với
bộ đồ nhàu nhĩ, với mái tóc rối bù không chải, bạn không cần phải bận
tâm soi mình trong gương, cân nhắc mặc bộ đồ nào để bước ra đường, không
cần bận tâm nghĩ mình trông có kỳ cục không trong ánh mắt người ngoài,
không cần đau đầu vì một kế hoạch đang thúc ép bạn đến nghẹt thở, bạn sẽ
nằm lại ở trên giường thêm một lúc, thời gian dường như lắng đọng, chỉ
còn bạn với những suy nghĩ rất riêng cứ miệt mài trôi đi, trôi đi, như
một dòng chảy vô tận…
Bạn biết là bạn sẽ tiếp tục những
ngày tháng quay cuồng trong vô vàn sức ép đến từ cuộc sống. Bạn quá quen
với nó, thậm chí, bạn từng có lúc sợ mình yếu đuối mà gục ngã, sợ mình
chán nản mà bỏ cuộc, hoặc bạn sợ nếu mình cho phép mình nghỉ ngơi quá
sớm quá nhiều sẽ khiến bản thân lười biếng mà ngừng cố gắng.
Con người có thể làm quen, chịu đựng
được khó khăn, vất vả mà tôi luyện cho mình một sức bền chiến đấu,
nhưng nếu cứ nuôi mình trong ảo vọng nhàn nhã thì chẳng mấy họ trở thành
những con sâu ngủ vùi trong cái kén, chỉ nghĩ thế giới này rộng được
nhường ấy. Những con sâu ấy không bao giờ trở thành bướm để bay được ra
ngoài nhìn bầu trời bao la, cảnh vật xinh đẹp vì nó không có động lực và
khát khao chiến thắng bản thân mình. Nhưng cũng có những con bướm kiêu
hãnh trên chiến thắng đầu tiên để suốt đời cô đơn vì không muốn quay về
ngủ lại trong cái kén xấu xí năm xưa nó đã chui ra.
Bạn chợt hỏi, bạn sẽ mãi mãi làm con
sâu lười biếng kia hay con bướm kiêu hãnh nhưng cô độc giữa đời? Rồi
bạn nghĩ đến một buổi sáng nào đó, bạn thức dậy, bạn nằm trên giường với
mái tóc rối, với bộ áo nhàu, uống một tách cà phê pha vội, gặm một
chiếc bánh mỳ không nhân, lười biếng nghe một bản nhạc nhẹ, thế mà bạn
thấy hài lòng, bạn chụp cái ảnh với nụ cười híp mắt, đăng lên trang cá
nhân chẳng quan tâm đồng nghiệp, bạn bè nói bạn trông thảm hại như nào,
bạn đã có câu trả lời thật rõ ràng cho mình.
Làm bướm hay làm sâu thì cả đời này,
cái bạn cần cũng chỉ là sự hài lòng của bản thân. Bạn có thể làm sâu,
chỉ nhỏ bé trong thế giới chật hẹp của mình, nhưng bạn hãy hạnh phúc.
Bạn có thể làm bướm, lấp lánh trên bầu trời rộng lớn, nhưng bạn hãy biết
hài lòng với vị trí của bản thân, chấp nhận mình trong mọi khoảnh khắc
dù xấu hay đẹp.
L
Bạn vẫn thường thấy mình thức dậy
vội vàng, chọn mãi một bộ đồ, lao ra đường ăn một món ăn không thích
nhưng mới lạ đang được quảng cáo để có cái để tám phét, bước đến chỗ
làm, chỗ học, tự sợ hãi: "Trông mình có ngớ ngẩn không", trước khi bước
vào. Những con sâu thì muôn đời không dám thử cái mới, vì sợ mình đã xấu
lại xấu hơn. Những con bướm thì muôn đời sợ mình mất đẹp, mất phong độ
nên cũng chẳng dám phá bỏ cái vỏ lấp lánh vốn có để làm những điều mới
mẻ mình thích. Nhưng mà, hãy thôi việc tìm kiếm bản thân trong ánh mắt
của người khác. Tin tôi đi, những người khác kia sẽ chẳng quan tâm trông
bạn ra sao đâu vì họ cũng đang bận tâm tìm kiếm bản thân họ trông thế
nào trong mắt bạn. Thấy không, một vòng tròn rắc rối rõ là vô nghĩa?.
Sao bạn không thử cho mình một buổi
sáng thức dậy, không bận tâm mình làm sâu hay làm bướm, nhìn một ánh
bình minh thật đẹp, hài lòng với món điểm tâm đơn giản tự làm, nghe một
bản nhạc nhẹ nhàng, và khởi đầu với những việc mình thích nhưng bình
thường không dám làm, hoặc đôi khi chẳng cần làm gì cả… Ừ, sẽ có một
buổi sáng nào đó, bạn thức dậy, trong đầu bạn chỉ có một suy nghĩ, bạn
muốn sống là chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét