Hãy
nhớ đến và tự hào về bản thân mình, về bản sắc dân tộc của bạn. Chúng
ta thường cảm thấy lạc lõng trong một thế giới phức tạp và rộng lớn. Tuy
thế, bạn sẽ cảm thấy an ủi phần nào nếu am hiểu nền di sản văn hóa của
dân tộc mình. Nó cho bạn một nguồn gốc lịch sử, một ý thức về vị trí của
mình trong hiện tại và môt nét độc đáo trường tồn cho dù thế gian này
luôn đổi thay, chuyển biến.
***
Nhà cửa nơi
chúng ta ở trông giống nhau, những thành phố nơi chúng ta sinh sống
trông cũng giống nhau, chúng ta ăn mặc giống nhau, và dường như chúng ta
cũng chẳng khác nhau là mấy. Chúng ta sống trong một thời đại mà mọi
thứ được sản xuất hàng lọat, để rồi lại cảm thấy mình lạc lõng trong
hàng lọat sự giống nhau đó. Ai trong chúng ta cũng muốn biết mình hòa
hợp với thế giới ra sao. "Tôi từ đâu đến và làm thế nào tôi đến được
đây?". Do đó, sự hiểu biết về lịch sử gia đình, về di sản văn hóa dân
tộc và nhất là ký ức về quá trình trưởng thành của bản thân, về những
năm tháng tuổi thơ, về những người bạn cũ, về những ngươi đã cùng chia
sẻ, giúp chúng ta tự tin hơn là rất quan trọng bởi nó cho ta biết mình
là ai, từ đâu đến và sẽ thích ứng với thế giới hiện tại đầy khó khăn như
thế nào.
***
Thường những
học sinh, sinh viên hay những người đã từng sinh sống, học tập và làm
việc ở nước ngòai mới thấy hết giá trị của những bài học lịch sử thuở
xưa, những kỷ niệm quê nhà, những món ăn truyền thống hay những dấu ấn
văn hóa dân tộc. Bởi vẻ đẹp nơi đất khách quê người chỉ tác động đến họ
trong một giai đọan nào ấy, rồi chính họ phải tự tìm cho mình tình yêu
và sức mạnh từ nơi mình sinh ra, từ những con người từng gắn bó.
Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay thế cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình. Bạn đừng bao giờ tin rằng một người thật sự hạnh phúc một khi họ có thể quên tất cả những gì đã từng gắn bó, nuôi dưỡng để tạo nên chính con người họ.
Người ta có thể tiếp thu và kế thừa kiến thức của các nước tiên tiến nhưng không ai có thể lấy niềm tự hào của một quốc gia khác, của một dân tộc khác thay thế cho dân tộc mình, không ai có thể lấy kỷ niệm của người khác thay thế cho kỷ niệm của chính mình. Bạn đừng bao giờ tin rằng một người thật sự hạnh phúc một khi họ có thể quên tất cả những gì đã từng gắn bó, nuôi dưỡng để tạo nên chính con người họ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét