Chấp nhận nuôi những đứa trẻ khi biết rằng chúng sẽ chết bởi virút HIV
là một quyết định không mấy dễ dàng của cặp vợ chồng Carolyn và Kiel. Họ
đã vượt qua mọi định kiến xã hội để giúp nhiều gia đình mở rộng cánh
cửa đón các bé mồ côi nhiễm HIV.
Đại gia đình Twietmeyer, Carolyn và Kiel (đứng giữa)
Carolyn đến châu Phi sau khi cô nhìn thấy thảm cảnh trẻ
em chết đói trên tivi. Chứng kiến vùng đất bị đói khát và bệnh tật
hoành hành này, Carolyn hiểu hơn ai hết những đứa trẻ mồ côi nhiễm HIV
là đối tượng cần giúp đỡ hơn cả. Là cha mẹ của bảy đứa trẻ, Carolyn và
Kiel Twietmeyer tiếp tục nhận nuôi thêm sáu bé mồ côi ở Ethiopia, trong
đó có hai bé nhiễm HIV.
Carolyn và Kiel nhận nuôi cô bé ốm yếu nhiễm HIV Selah
năm 2008. Sau đó họ tiếp tục nhận nuôi thêm bé Sam (8 tuổi) cũng nhiễm
HIV. Hiện gia đình Twietmeyer có cả thảy 13 đứa trẻ từ 4-21 tuổi. Chúng
sống với nhau như anh em ruột thịt.
Sam và Selah hiện được điều trị miễn phí bằng thuốc
kháng virút hằng ngày. Sức khỏe cả hai bé được cải thiện đáng kể. Bác sĩ
Kenneth Alexander thuộc Trung tâm y khoa Đại học Chicago nhận định kết
quả trên không chỉ do sự chăm sóc y tế chu đáo, mà chính yếu tố tinh
thần là điều giúp các em kéo dài cuộc sống.
Carolyn và Kiel không chỉ đem lại sự sống cho Selah, họ
còn dạy cho cô bé biết ước mơ. Selah mong ước trở thành bác sĩ để sau
này có thể chăm sóc các trẻ em có hoàn cảnh giống mình. “Cháu nói với
mọi người đừng sợ cháu. Họ sẽ không bị lây HIV khi ôm cháu đâu. Nhiều
trẻ em đang chết dần bởi không được giúp đỡ. Chúng cũng cần gia đình hệt
như cháu vậy” - Selah lí nhí.
Năm 2006, gia đình Twietmeyer sáng lập Dự án hi vọng
(projecthopeful.org). Tổ chức phi lợi nhuận này giúp 180 gia đình nhận
nuôi các trẻ em mồ côi nhiễm HIV. “Việc nhận một đứa trẻ có nhu cầu chăm
sóc đặc biệt làm con nuôi thật không dễ tí nào. Chỉ có tình yêu mới
giúp người ta vượt qua mọi khó khăn” - cặp vợ chồng Shane và Diane Lewis
nói và cho biết họ đã rất vất vả để trang trải các chi phí trong việc
chăm sóc đứa bé nhiễm HIV mà họ mới nhận nuôi.
Ngay cả nhà Twietmeyer cũng gặp phải những khó khăn
tương tự. Thu nhập 64.000 USD mỗi năm của Kiel phải dành để trang trải
cho cả gia đình đông đúc. Còn Carolyn phải thức dậy từ 4 giờ sáng để
chuẩn bị cho bữa ăn và kế hoạch dạy học cho 13 đứa trẻ. Dù vậy, vào các
buổi chiều muộn nghe tiếng cười giòn tan khi các con nhảy múa theo điệu
nhạc hoặc khi chúng giẫm phải chân nhau rồi mếu máo, Carolyn thoáng thấy
ánh nhìn trìu mến của Kiel. Cô mỉm cười: “Chúng tôi không giàu có,
nhưng chúng tôi luôn ngập tràn trong hạnh phúc”.
ĐÔNG PHƯƠNG (Theo People)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét