Chào chị Hạnh Dung,
Em lấy chồng chưa được bảy tháng nhưng sao thấy mệt mỏi quá. Em làm cho công ty của gia đình. Chồng em
làm tự do, nhân viên tiếp thị. Lấy vợ xong, anh cũng muốn làm ăn nhưng
không có kinh nghiệm nên bao nhiêu vốn liếng (là tiền cưới) mất hết. Giờ
em đi làm nuôi cả hai vợ chồng.
Anh lại đang muốn vay một khoản tiền
khác tiếp tục làm ăn. Mới hở chuyện, mẹ em đã mắng té tát: "Anh ăn bám
con gái tôi, vậy mà vẫn béo núc ních. Anh lấy con gái tôi để bám vào gia
đình tôi đào mỏ, con tôi ngu nên đi làm nuôi anh, chứ tôi không bỏ ra
một xu"… Từ hôm đó, anh không về nhà em nữa, chở em đi làm cũng thả đầu
đường rồi đi đâu không biết, tối về thì xỉn và quậy phá. Anh hận mẹ em.
Em đứng ngoài vừa mệt mỏi vì ốm nghén, vừa chán vì chồng không có thu
nhập, lại phải nghe anh gây gổ. Em muốn nói thẳng là mẹ em mắng anh tuy
hơi quá nhưng cũng có lý do. Nếu anh tốt đẹp hay ít nhất tự nuôi thân
được thì ai nói gì được. Em bắt đầu ngấm nỗi tủi thân vì cũng là phụ nữ
sao mình khổ thế, lấy phải người chồng chẳng nương tựa được, còn phải
vun vén tiết kiệm để nuôi chồng nuôi con nữa.
Lúc buồn, anh hay hỏi em:
vợ có hiểu anh không? Em chẳng biết trả lời sao nữa. Em đứng về phía ai
bây giờ cho hợp lẽ?
Thùy Dung (TP.HCM)
*********************
Trả lời tư vấn của Chuyên viên Hạnh Dung :
Em Thùy Dung thân mến,
Gốc rễ vấn đề của vợ chồng em lúc này là thiếu thốn về kinh tế, lại sắp có con nên nhiều lo lắng, bí lối, phát sinh lắm chuyện lục đục. Muốn giải quyết, em phải tập trung ổn định kinh tế, chuyện khác thu xếp sau. Giờ mà ngồi phân tích “mẹ em cũng có lý”, “vợ hiểu anh không?”, thì chỉ đào sâu thêm mâu thuẫn. Em đừng phân định nữa, cứ để thời gian làm công việc của nó.
Giờ em phải đứng về phía chồng thôi, không phải để bênh vực là chồng đúng, mà là để giúp anh ấy vượt qua mặc cảm thất bại, lấy lại tinh thần làm việc, kiếm tiền tự nuôi mình và nuôi gia đình, từng bước trở thành trụ cột gia đình. Muốn không bị nhà vợ coi thường, chỉ còn cách ấy. Em động viên chồng tìm việc, cùng tìm việc với anh, thu xếp công việc của mình để cùng đi với anh ấy nếu cần thiết. Mới cấn bầu hai tháng hẳn em rất mệt mỏi, nhưng giai đoạn này gia đình em cần em, nếu em buông tay, mọi chuyện có thể hỏng hết. Cố gắng lên em nhé! Một mặt, em dành dụm để sinh con; mặt khác lo kiếm việc cho chồng để anh ấy không rơi vào chán nản, “nhàn cư vi bất thiện”. Việc vay mượn tiền bạc làm ăn cần thận trọng, mình đã thất bại một lần, chắc khó ai cho vay, mà vay rồi lấy tiền đâu trả, lỡ thua lỗ nữa thì sao… Giờ chỉ có cách ăn chắc mặc bền, kiên nhẫn làm việc, dành dụm, kiến tha lâu đầy tổ, đừng mong giàu nhanh, đừng ham thắng lớn. Đàn bà mình, cứ mưa dầm thấm đất, khuyên nhủ chồng dần dần để gầy dựng gia đình.
Thương con nên mẹ em mới nặng lời, đừng ai chấp nhặt gì chuyện đó, coi như lời nói gió bay. Sau này thấy chồng em chí thú làm ăn, thương yêu vợ con, cha mẹ em sẽ thay đổi cách nhìn. Đừng quên nhà ngoại cũng là hậu phương vững chắc cho mình khi cơ nhỡ.
Em cứ vậy mà làm, không cần đứng về phía ai cho… mất lòng phía còn lại. Chúc em đủ nghị lực, bởi đường còn rất dài phía trước…
Báo Phụ Nữ
Em Thùy Dung thân mến,
Gốc rễ vấn đề của vợ chồng em lúc này là thiếu thốn về kinh tế, lại sắp có con nên nhiều lo lắng, bí lối, phát sinh lắm chuyện lục đục. Muốn giải quyết, em phải tập trung ổn định kinh tế, chuyện khác thu xếp sau. Giờ mà ngồi phân tích “mẹ em cũng có lý”, “vợ hiểu anh không?”, thì chỉ đào sâu thêm mâu thuẫn. Em đừng phân định nữa, cứ để thời gian làm công việc của nó.
Giờ em phải đứng về phía chồng thôi, không phải để bênh vực là chồng đúng, mà là để giúp anh ấy vượt qua mặc cảm thất bại, lấy lại tinh thần làm việc, kiếm tiền tự nuôi mình và nuôi gia đình, từng bước trở thành trụ cột gia đình. Muốn không bị nhà vợ coi thường, chỉ còn cách ấy. Em động viên chồng tìm việc, cùng tìm việc với anh, thu xếp công việc của mình để cùng đi với anh ấy nếu cần thiết. Mới cấn bầu hai tháng hẳn em rất mệt mỏi, nhưng giai đoạn này gia đình em cần em, nếu em buông tay, mọi chuyện có thể hỏng hết. Cố gắng lên em nhé! Một mặt, em dành dụm để sinh con; mặt khác lo kiếm việc cho chồng để anh ấy không rơi vào chán nản, “nhàn cư vi bất thiện”. Việc vay mượn tiền bạc làm ăn cần thận trọng, mình đã thất bại một lần, chắc khó ai cho vay, mà vay rồi lấy tiền đâu trả, lỡ thua lỗ nữa thì sao… Giờ chỉ có cách ăn chắc mặc bền, kiên nhẫn làm việc, dành dụm, kiến tha lâu đầy tổ, đừng mong giàu nhanh, đừng ham thắng lớn. Đàn bà mình, cứ mưa dầm thấm đất, khuyên nhủ chồng dần dần để gầy dựng gia đình.
Thương con nên mẹ em mới nặng lời, đừng ai chấp nhặt gì chuyện đó, coi như lời nói gió bay. Sau này thấy chồng em chí thú làm ăn, thương yêu vợ con, cha mẹ em sẽ thay đổi cách nhìn. Đừng quên nhà ngoại cũng là hậu phương vững chắc cho mình khi cơ nhỡ.
Em cứ vậy mà làm, không cần đứng về phía ai cho… mất lòng phía còn lại. Chúc em đủ nghị lực, bởi đường còn rất dài phía trước…
Báo Phụ Nữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét