Rồi sẽ qua...

Chị Hạnh Dung mến, 

Em 29 tuổi. xinh xắn, đang dạy ở một trường đại học. Chồng cũ hơn em ba tuổi, làm việc tại một cơ quan trung ương. Chúng em đã có một con gái bốn tuổi. 

Cách đây ba tháng, em bỏ qua mọi ngăn cản của bố mẹ để chấm dứt cuộc hôn nhân với người chồng tệ bạc ấy. 5 năm làm vợ, em luôn sống hết lòng với anh ấy, nhưng anh lại liên tục ngoại tình, còn gắn bó với một cô suốt ba năm; ngày nào cũng chửi bới em nặng nề, thậm chí đánh em trước mặt mẹ đẻ của em. Cuộc sống ngột ngạt không chịu đựng nổi, lại lo ảnh hưởng tới sự hình thành nhân cách của con, nên dù biết vất vả và nhiều hệ lụy, em vẫn quyết tâm ly hôn.

Sau ly hôn, tuy có khó khăn nhưng em đã bắt đầu cảm thấy cuộc sống dễ chịu hơn, thì đến lượt bố em làm khổ gia đình. Em ly hôn, ông tuyên bố từ em, cấm không cho em về nhà. Mấy trăm triệu em đưa ông trước khi ly hôn, ông không chịu đưa lại, còn bắt mẹ em bán đất, vay ngân hàng đưa tiền ông mua ô tô. Em nghe nói, bố em đã có con riêng với người khác. Ngày nào mẹ em cũng gọi điện khóc lóc, khi thì bảo bố đánh, khi thì bố kề dao vào cổ.... Em đã nhiều lần cố gắng nói chuyện nhẹ nhàng, nghiêm túc với bố nhưng ông không nghe, chỉ gạt ngang rồi chửi mắng. Tệ hơn, ông cứ luôn miệng đòi đuổi hết vợ con ra đường.

Việc riêng của mình, việc bố mẹ cứ dồn tới, rối rắm khiến em đâm ra hoang mang, bế tắc, không biết bắt đầu giải quyết từ đâu, giải quyết thế nào cho ổn. Rất mong nhận được lời khuyên từ chị.


Hà (Hà Nội)

                              ********************

Trả lời tư vấn của Chuyên viên Hạnh Dung :

Em Hà mến,


Ly hôn là một nỗi đau, là một vết thương lớn trong đời người nhưng Hạnh Dung vẫn muốn chúc mừng em vì đã mạnh mẽ làm lại cuộc đời mình. Khi mục đích xây đắp hạnh phúc chung trong hôn nhân không đạt được; khi người ta đã không còn yêu thương, tôn trọng nhau; chỉ còn nghĩ đến việc hành hạ và làm tổn thương nhau thì chia tay là việc buộc phải làm, không thể tránh. Có chia tay mới thật sự giải thoát để làm lại cuộc đời. Em còn trẻ, có nhan sắc, có học vấn và công việc tốt, con đường trước mắt còn thênh thang, hạnh phúc thật sự rồi sẽ mỉm cười với em.


Lúc này, việc em cần làm cho gia đình nhỏ của mình là cố gắng vượt qua những chông chênh bước đầu để ổn định cuộc sống của hai mẹ con, mọi chuyện rồi sẽ qua đi, sẽ dần đâu vào đấy. Với khoản tiền đã đưa bố em, nếu ông ấy đã như vậy thì em hãy xem như mình chưa có số tiền đó. Có bức xúc cũng chẳng thể làm gì được, chỉ thêm nặng lòng.



Về chuyện giữa bố mẹ em, nếu sự thật đúng như em viết trong thư, có lẽ ông ấy còn tệ hơn cả chồng cũ của em! Đến như vậy, chỉ còn một lối thoát duy nhất là mẹ em đi con đường em vừa mới đi. Có thể bố em đang bị dồn đuổi bởi việc phải có tiền để lo cho mối quan hệ ngoài luồng của mình, nên sẽ còn bày nhiều trò quá quắt để buộc mẹ em phải đưa tiền ra. Em và các anh chị em nên bàn bạc với nhau tìm cách bảo vệ sự an toàn cho mẹ, giúp bà không bị bạo hành nữa. Nếu cần thiết, cũng đừng ngần ngại cách ly bà khỏi ông. Đó là ưu tiên số một. Tiếp nữa là khuyên bà đừng ngại điều tiếng thị phi mà không dám giải thoát cho mình. Có thoát khỏi ông ấy, bà mới mong được yên hưởng tuổi già bên con cháu. Hạnh Dung tin, với sự mạnh mẽ và hiểu biết của mình, em sẽ sớm vượt qua những ngày tháng khó khăn này.

Báo Phụ Nữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét