Chuyện kể rằng vua nước Pháp Louis từng được nghe kể về một giáo sĩ của giáo phái thần bí có phép lạ, đã cứu được rất nhiều người, bèn quyết định thân hành đến ngọn núi, nơi giáo sĩ này hành đạo. Nhà vua cải trang thành một người hành hương khắc khổ đến gõ cửa và xin gặp giáo sĩ. Người trông đền vào báo với giáo sĩ rằng có một kẻ hành hương xa lạ muốn gặp ông. Giáo sĩ rất vui mừng, vội vàng chạy ra cổng. Họ ôm chầm lấy nhau, hôn nhau như những người bạn lâu ngày gặp lại. Họ tỏ ra như những người yêu nhau chung thuỷ mà không một ai nói một lời nào. Và họ cứ im lặng như vậy cho đến lúc chia tay.
“Ngày
xửa ngày xưa trên trái đất này có một hòn đảo, nơi cư ngụ tất cả mọi
giá trị tinh thần. Nhưng có một hôm chúng bỗng nhận ra rằng hòn đảo đang
chìm dần vào nước biển. Tất cả mọi giá trị ấy leo lên thuyền vào đất
liền lánh nạn. Trên hòn đảo chỉ còn một mình Tình Yêu ở lại. Tình Yêu
đợi chờ đến giây phút cuối nhưng đến lúc hiểu ra là đã không còn gì để
đợi thì mới quyết định ra đi. Tình Yêu nhờ Giàu Có cho mình đi theo
nhưng Giàu Có trả lời: “Trên thuyền của ta có quá nhiều vàng bạc nên
không còn chỗ để cho em”. Khi đó Tình Yêu nhờ Nỗi Buồn thì Nỗi Buồn cũng
nói: “Xin lỗi nhé, Tình Yêu, ta buồn nên lúc nào cũng cần sự cô đơn”.
Tình Yêu bèn nhờ xin Hãnh Diện nhưng Hãnh Diện trả lời rằng sợ Tình Yêu
làm mất đi sự hài hòa ở trên thuyền. Hỏi sang nhờ Hân Hoan thì Hân Hoan
mải mê với Vui Mừng nên không nghe ra lời khẩn khoản. Tình Yêu hoàn toàn
tuyệt vọng…”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét