Bản thân tôi cũng
là một học sinh trường chuyên. Khi thi rớt ĐH, tôi mất cả niềm tin vào cuộc
sống, vào bản thân mình.
Nhưng dù là lý do gì đi nữa, tự kết
thúc cuộc đời mình khi còn quá trẻ, đường đời còn rất dài thật đáng tiếc. Đó là
sự chạy trốn! Tôi hiểu rằng không đạt một kỳ thi, dù quan trọng thế nào, cũng
không nên là dấu chấm hết.
Có những người bạn của tôi bị ung thư giai
đoạn cuối. Họ rất mong muốn được khỏe lại, được đi học, được làm việc có ích. Họ
chưa bao giờ muốn chết, dù cơn đau đớn hành hạ từng giờ từng phút. Họ vẫn đấu
tranh mỗi ngày để sống, để tồn tại. Bản thân được khỏe mạnh bình an đã là phước
phần lớn. Vậy là tôi lạc quan, đi một con đường mới với chút kinh nghiệm vừa
tích lũy được từ thất bại.
Và tôi đã đặt hy vọng, cố gắng vào kỳ thi
tiếp theo. Cuối cùng cũng đậu vào ngành học mình ưng ý.
Huỳnh Diệu Phụng (Tuổi Trẻ Online)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét