Thật may mắn khi ta có mặt trên cuộc
đời này ! Thật may mắn khi ta có cuộc sống hạnh phúc ! Và thật may mắn
khi ta sở hữu mọi thứ, những thứ thật giản dị, thật bình thường: Nhờ
chúng mà ta nhìn cuộc đời bằng lăng kính gần gũi yêu thương. Thấy được
cuộc đời này không phải là màu hồng hào nhoáng.
Có nhiều lúc tuyệt vọng rồi chợt nhận ra rằng: Còn biết bao điều hạnh phúc là những điều giản dị xung quanh. Chỉ vậy thôi nhưng đã giúp ta hiểu được giá trị của cuộc sống. Ta sẽ tự nhủ: nếu biết trân trọng và nuôi dưỡng thì hạnh phúc sẽ tràn đầy. Không phải cứ làm việc gì to tát thì mới có ý nghĩa. Ý nghĩa thực sự là khi ta có thể đem đến niềm vui và hạnh phúc cho mọi người.
Ta không hoài nghi về cuộc sống này,
Ta phân biệt rõ ràng trắng, đen, tốt, xấu
Ta không để mọi việc mờ mờ ảo ảo
Ta thích thì cứ bảo rằng thích
Ta không thích thì cứ bảo rằng không
Ta xấu thì phải cố gắng làm cho đẹp
Ta đẹp thì cố gắng giữ cho tốt đẹp hơn.
Có nhiều lúc tuyệt vọng rồi chợt nhận ra rằng: Còn biết bao điều hạnh phúc là những điều giản dị xung quanh. Chỉ vậy thôi nhưng đã giúp ta hiểu được giá trị của cuộc sống. Ta sẽ tự nhủ: nếu biết trân trọng và nuôi dưỡng thì hạnh phúc sẽ tràn đầy. Không phải cứ làm việc gì to tát thì mới có ý nghĩa. Ý nghĩa thực sự là khi ta có thể đem đến niềm vui và hạnh phúc cho mọi người.
Ta không hoài nghi về cuộc sống này,
Ta phân biệt rõ ràng trắng, đen, tốt, xấu
Ta không để mọi việc mờ mờ ảo ảo
Ta thích thì cứ bảo rằng thích
Ta không thích thì cứ bảo rằng không
Ta xấu thì phải cố gắng làm cho đẹp
Ta đẹp thì cố gắng giữ cho tốt đẹp hơn.
Hãy sống trong yêu thương: Vì yêu thương là tha thứ. Và tha thứ chính là vượt qua sự công bằng.
Tha thứ là chấp nhận mình khờ khạo và luôn nhận thiệt thòi về phía mình.
Hỏi rằng trên cuộc đời này có mấy ai làm được như thế? Khi ta vẫn còn
biết tự ái, giận hờn, oán trách, khi không vui ta còn nổi giận, cáu gắt.
Nhưng nếu tha thứ thì tâm hồn sẽ thanh thản, nhẹ nhàng. Và sẽ không đủ
nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác mà đôi khi ta cũng phải học cách
tha thứ cho chính mình.
Hãy biết chia sẻ; luôn đặt mình vào vị trí của người để biết rằng ta đau thì người cũng
đau như ta vậy. Hãy lắng nghe và quan tâm đến mọi người xung quanh, có
thể ta không giúp gì được cho họ. Nhưng ít nhất ta cũng đã nghe họ nói
và hiểu họ đang cần gì. Đôi khi cũng phải cần chia sẻ trong im lặng vì
im lặng là cách chia sẻ tốt nhất.
Ta đã học được rằng: hạnh phúc là biết mình đang được sống, đang được
khỏe mạnh, đang được yêu thương và đang hướng đến sự hoàn thiện. Ta
được sống và biết mình đang sống trong hòa bình, ta có tự do, có thể làm
tất cả những gì ta muốn. Ta trân trọng những giây phút quý báu của cuộc
sống, ta cảm ơn cuộc đời mỗi sáng thức giấc ta biết ta vẫn còn sống,
vẫn còn thở, vẫn còn tồn tại vẫn có ích cho đời, cho người thân cho bạn
bè cho xã hội thì đó cũng là hạnh phúc. Ta có đầy đủ sức khỏe không bệnh
tật, ta có hình hài trọn vẹn, trí tụê sáng suốt thì có hạnh phúc nào
bằng. Hãy nhìn những người phải đấu tranh với sự sinh tồn hằng ngày,
hằng giờ khi sự sống của họ phải đếm trên đầu ngón tay. Hoặc những người
phải đánh đổi tất cả nhà cửa, tiền bạc chỉ để được sống. Những người
thân thể không trọn vẹn, trí óc không minh mẫn họ phải sống lệ thuộc vào
người khác, họ không thể làm được việc gì dù là việc nhỏ cho bản thân
mình. Thì ta sẽ thấy mình là người hạnh phúc nhất.
Ta hạnh phúc không khi người xung quanh ta đau khổ? Ta bất chấp để
tìm hạnh phúc cho riêng mình thì hạnh phúc đó có tồn tại không? Câu trả
lời là không !Ta có cuộc sống đầy đủ, no ấm, sung sướng thì hãy nhớ còn
biết bao người đói khổ đang cần được giúp đỡ. Ta được sống trong tình
thương của cha mẹ, ông bà thì hãy nhớ còn biết bao mảnh đời cơ nhỡ, bơ
vơ. Ta được thông minh, sáng suốt thì hãy nhớ trên cuộc đời này còn biết
bao thân phận ngờ nghệch, không may. Ta được sống trong hòa bình thì
hãy nhớ trên thế giới này có những nơi vẫn còn hiểm họa chiến tranh. Hãy
một lần nhìn lại, hãy một lần suy tư. Ta hãy làm tất cả những gì có thể
dù là ít ỏi nhưng đó là phần thưởng quý giá. Sống là phải vươn lên
nhưng đôi khi ta cũng phải biết quay đầu nhìn lại để cảm nhận và chia sẻ
với những người bất hạnh hơn mình. Hãy giúp họ thấy được rằng đâu đây
còn có một thiên đường. Đó mới là hạnh phúc thực sự.
Ta có gia đình, có
cha mẹ thương con, có vợ chồng hòa thuận, có con cái hiếu thuận ngoan
hiền, có bạn bè thâm giao tri kỷ. Ta biết được rằng ta đang sống trong
tình yêu thương của mọi người. Ta cảm nhận được sự chăm sóc, lo lắng,
bảo bọc, chở che thì hãy biết rằng ta đang hạnh phúc. Khi đã có cuộc
sống đầy đủ như thế thì tâm hồn ta phải biết tự hoàn thiện.
Hạnh phúc là
sống đúng với bản thân mình, sống là không từ bỏ ước mơ, sống là đứng
lên sau mỗi lần vấp ngã và sống là hãy biết mỉm cười. Cuộc sống luôn
dành cho ta những niềm vui, nỗi buồn, nụ cười, nước mắt, thành công và
thất bại. Có những điều tưởng chừng rất đơn giản nhưng chứa đựng rất
nhiều ý nghĩa. Hạnh phúc thực sự là gì khi ta không biết nắm giữ nó,
cuộc sống sẽ khổ đau và đầy nước mắt khi ta không biết trân trọng những
gì mình đang có. Vậy hạnh phúc là gì nhỉ? Là yêu thương là tha thứ là
chia sẻ là cảm thông là thấy bình yên nơi cuộc sống này.
(chiaseyeuthuong)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét