Con thường sống ngẫng cao đầu Mẹ ạ!
Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ.
Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt
Nhưng Mẹ ơi! Con xin thú thật.
Trái tim con dù kiêu hảnh thế nào!
Đứng trước Mẹ dịu dàng chân chất.
Con vẫn thấy mình nhỏ bé làm sao!
Có phải tinh thần Mẹ diệu kỳ soi thấu.
Như bay lên vừng ánh sáng cao siêu.
Hay bao nỗi buồn xưa nung nấu!
Trái tim Mẹ hiền đùm bọc đứa con yêu!!!...
Hienrich Heine
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét