Thật khó để định nghĩa thế nào là người thượng đẳng hay hạ đẳng, nhưng nếu làm tốt những điều dưới đây, chắc hẳn bạn sẽ tự hoàn thiện mình hơn rất nhiều!
Khi đắc ý, hài lòng đừng quá cuồng vọng, cuồng tất sẽ kiêu, mà kiêu thì tất sẽ bại, là mầm mống dẫn đến thất ý.
Khi thất ý đừng quá bi thương, bởi vì bi
thương thì sẽ yếu lòng, yếu lòng tất sẽ suy sụp, một khi không gượng
dậy nổi thì chính là không tôn trọng sinh mệnh của mình.
Mọi sự nên tùy duyên, không nên cưỡng cầu, thuận theo tự nhiên, thích ứng với mọi hoàn cảnh, mới có thể khiến tâm tình tốt đẹp.
Mọi việc trong đời, cần xét xem nên làm thì hãy làm, không nên làm thì không nên làm là được rồi.Đừng quá khắt khe, đòi hỏi ở người khác,
những việc bản thân không muốn thì đừng áp đặt lên người khác. Đừng quá
khắt khe với bản thân, những việc không muốn cũng đừng áp đặt bản thân,
hãy để tự nhiên.
Ai cũng phải trải qua một giai đoạn khó
khăn nào đó trong cuộc sống. Đừng chán nản và hãy nghĩ đến viễn cảnh
“Sau cơn mưa trời lại sáng”.
Không ai rảnh rỗi ngồi đấy đếm từng lỗi của bạn. Cứ thư giãn thôi! Quan trọng là giai đoạn sau khi sai phạm – sửa chữa lỗi lầm.
Bạn sẽ dễ dàng tìm được những người bạn
cùng chung tư tưởng. Thế nhưng, bạn cũng phải chuẩn bị tinh thần làm
việc cho những người khác quan điểm.
Đừng phán xét ai cả. Đằng sau mỗi người
đều có một câu chuyện và những vấn đề riêng mà chỉ có họ mới có thể hiểu
hết. Bạn có thích người ta phán xét mình không? Nếu bạn không thích
điều gì xảy ra với mình thì cũng đừng nên làm điều đó với người khác.
Khi tranh luận, nếu gặp phải người hiếu
chiến thì nhường người ta đi, gân cổ lên được gì ngoài mất hoà khí? Nửa ổ
bánh mì, nó vẫn là bánh mì, nhưng nửa sự thật thì chưa chắc còn là sự
thật, không cần cãi.
Đừng xem thường ai khi họ chưa có gì bởi
vì loài người thường lạ lắm, khi sa cơ không lời an ủi thì lúc thành
công họ cũng không cần tiếng vỗ tay. Hãy tôn trọng và đối đãi tốt đẹp
ngay cả khi họ chưa là gì, đó mới là lòng tốt thật sự.
Hãy luôn chú trọng vẻ bề ngoài, đây là cách bạn tôn trọng chính mình và cả những người xung quanh.
Con người cao ở “nhẫn”. Trong mọi việc đều có thể “nhẫn” thì phẩm chất sẽ tự nhiên cao.
Con người quý ở “thiện”. Trong cuộc đời luôn tích đức, làm việc thiện thì mới là đáng trân quý.
Con người hơn người khác ở chỗ “ngộ”. Một người có thể hiểu thấu nhân sinh thì mới là kiệt xuất, hơn người.
Người xưa dạy rằng, làm người hãy tu
dưỡng để trở thành người thượng đẳng, đừng để trở thành người hạ đẳng.
Vậy để trở thành người có tu dưỡng, chúng ta cần phải làm gì? Hãy cùng
xem những lời răn của người xưa dưới đây!
Khi đắc ý, hài lòng đừng quá cuồng vọng, cuồng tất sẽ kiêu, mà kiêu thì tất sẽ bại, là mầm mống dẫn đến thất ý.
Khi thất ý đừng quá bi thương, bởi vì bi
thương thì sẽ yếu lòng, yếu lòng tất sẽ suy sụp, một khi không gượng
dậy nổi thì chính là không tôn trọng sinh mệnh của mình.
Mọi sự nên tùy duyên, không nên cưỡng cầu, thuận theo tự nhiên, thích ứng với mọi hoàn cảnh, mới có thể khiến tâm tình tốt đẹp.
Mọi việc trong đời, cần xét xem nên làm thì hãy làm, không nên làm thì không nên làm là được rồi.
Đừng quá khắt khe, đòi hỏi ở người khác,
những việc bản thân không muốn thì đừng áp đặt lên người khác. Đừng quá
khắt khe với bản thân, những việc không muốn cũng đừng áp đặt bản thân,
hãy để tự nhiên.
Đừng cay cú trách móc khi ai đó ghét
mình. Cứ nghĩ rằng hẳn mình phải có 50% sai, nếu mình tốt và đúng hết
thì người ta đã chẳng ghét. Bạn hãy cứ nghĩ vậy đi cho bản thân được
thanh thản.
Con người cao ở “nhẫn”. Trong mọi việc đều có thể “nhẫn” thì phẩm chất sẽ tự nhiên cao.
Con người quý ở “thiện”. Trong cuộc đời luôn tích đức, làm việc thiện thì mới là đáng trân quý.
Con người hơn người khác ở chỗ “ngộ”. Một người có thể hiểu thấu nhân sinh thì mới là kiệt xuất, hơn người.Đời người, “công danh lợi lộc” chỉ như
mây khói thoảng qua, có thể tiêu tan bất cứ lúc nào, duy chỉ có “tiếng
thơm” là lưu truyền mãi ngàn năm.
Người mà “hạ thấp người khác để nâng
mình lên” hay “nâng mình lên nhằm hạ thấp người khác” thì đều chỉ là
tiểu nhân, không được người đời tôn trọng.
Người mà khiêm tốn, cung kính, “nâng người hạ mình” mới là điều mà người quân tử hướng tới.
Người đa nghi tất sẽ sinh thị phi. Người
nhiều lo lắng thì sẽ sinh phiền não. Người nhiều suy tư, hoài niệm sẽ
sinh ra u buồn. Người quá nhiều oán hận sẽ sinh ra căm phẫn, uất ức.
Một khi tâm bình thì khí tất sẽ thuận, tâm loạn thì mọi sự tất sẽ rối.
Tâm thái một người bị mất cân bằng thì mọi sự tất sẽ bị lệch.
Đối với người thiện, người tốt thì phải
cung kính, đối với người ác, người xấu thì phải nghiêm khắc. Đối với bạn
thì phải độ lượng, đối với người tài thì phải khiêm tốn, đối với người
hèn yếu thì phải khoan dung, giúp đỡ.
Vạn vật trong xã hội loài người đều phải
ở trong bồi dưỡng, hun đúc mà có phẩm chất tốt đẹp hơn. Con người cũng
vậy, sống trên đời phải thời thời khắc khắc, nhắc nhở bản thân tu dưỡng
thành người thượng đẳng, cao quý!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét