Cái mà xã hội hiện đại thiếu nhiều nhất không
phải là vật chất mà đó là sống thiếu tình thương.
Ngày nay, một thực tế khá
ngược chiều đang xảy ra và ngày càng tràn lan trong xã hội, khoa học kỹ
thuật đang tìm mọi cách để “con người hoá” rô bốt, rô bốt không chỉ biết
hành động, làm việc mà còn có những cử chỉ, ý nghĩ và dần có một số cảm
xúc như con người. Ngược lại, con người thì lại ngày càng “rô bốt hoá”,
sống trống rỗng và thiếu tâm hồn, vô cảm.
Cái mà xã hội hiện đại thiếu nhiều nhất không phải là
vật chất mà đó là sống thiếu tình thương. Đặc biệt với giới trẻ, sự lãnh
đạm, thờ ơ đang diễn ra như một điều bình thường trong cuộc sống. Thờ ơ
với lịch sử dân tộc, với những giá trị văn hoá cổ truyền, với những
người ăn xin trên đường hay với chị mang bầu đứng trên xe buýt đang tìm
một chỗ trống… Và đáng sợ hơn, chúng ta đang dần vô cảm, thờ ơ với cả
cái xấu. Vô cảm khi thấy một người đang móc túi người khác, vô cảm với
những văn hoá đồi trụy lan tràn trên mạng, vô cảm khi nữ sinh, nam sinh
nhìn bạn học của mình bị đánh đập và còn sung sướng cổ vũ, reo hò…
Vậy cái mà con người hiện đại và giới trẻ ngày nay cần
nhất là gì? Là yêu thương nhiều hơn. Vì yêu thương vốn là cái gốc của
nhân loại. Thiếu yêu thương là thiếu con người.
Yêu thương nhiều hơn là biết nghĩ, biết quan tâm chăm
sóc và hướng tới người khác nhiều hơn. Đó đơn giản chỉ là một ánh mắt
nhìn, một nụ cười, một hành động và lời nói quan tâm giúp cha mẹ bớt mệt
nhọc hơn sau một ngày lao động vất vả. Đó là cử chỉ ân cần trìu mến với
những người đang gặp khó khăn. Đó là sự lo lắng, thương xót khi “khúc
ruột miền Trung” đang ngập trong biển nước…
Yêu thương nhiều biến con người trở thành người nhân
hậu, lớn lao hơn. Mỗi người hy sinh đi một cái tôi vị kỷ hẹp hòi để
người sống với người bằng tình thân ái. Khi yêu thương nhiều hơn tức là
cho đi nhiều hơn thì ta lại được nhận về nhiều hơn. Sống với những người
xung quanh bằng sự chân thành, ta sẽ nhận lại được những tình cảm quý
trọng thương yêu, sự thành thật từ những người bạn, đồng nghiệp…
Yêu thương nhiều hơn còn là sống vị tha bao dung, biết
sẻ chia và làm cho cuộc sống tốt đẹp. Yêu thương nhiều hơn chỉ giản đơn
là sống chậm lại một chút, nhìn ngắm đường phố xung quanh và những
gương mặt thân quen.
Yêu thương thiên nhiên, môi trường để không làm huỷ
hoại môi trường. Yêu thương bầu trời xanh là thêm yêu những cánh chim
hoà bình.
Ngày nào ta còn sống, tức là ta còn có cơ hội để cảm
nhận hạnh phúc của cuộc đời. Vì vậy, chúng ta hãy chia sẻ lòng tốt và
lòng nhiệt tình đối với người khác.
Hãy cho đi tất cả những gì nhận được và hãy lắng nghe
tiếng gọi của tình thương, đừng cho rằng cái nhỏ bé ta cho đi là to lớn
và những gì nhận được là nhỏ bé .
Một nụ cười cho đi là nhiều nụ cười nhận lại, vậy cớ sao ta lại không cho đi tình thương!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét