Có ai đó đã từng nói với tôi " hạnh phúc không phải cứ muốn
là sẽ có được". Thật thế sao?. Người ta vẫn cứ hay nghĩ hạnh phúc như
con xúc xắc chỉ có một mặt, kẻ ăn may thì khi tung lên sẽ được trúng mặt
này. Hạnh phúc như cái gì đó hiếm hoi mà Thượng đế ban phát cho vài
người may mắn. Không, hạnh phúc không do đấng tối cao nào tạo ra cả,
hạnh phúc là do chính ta tạo nên kìa.
Nhưng tạo nên bằng cách nào, "cái giá" để có được hạnh phúc là bao
nhiêu, ít ai biết được. Nếu quy đổi ra tiền, tôi nghĩ chẳng mệnh giá nào
bằng, vì đơn giản hạnh phúc không phải những thứ chất tầm thường được
phủ lớp ngoài hào nhoáng. Hạnh phúc đâu giống như tiền tiêu hoài rồi
cũng hết, hạnh phúc là dù chỉ một chút thôi cũng đủ làm người ta nhớ mãi
cả đời. Hạnh phúc là điều vô giá, nhưng không có nghĩa là không thể
chạm tới. Nhiều người cứ băn khoăn liệu mất bao lâu, mất những gì thì
mới có hạnh phúc?. Có người mất cả cuộc đời để đi tìm chìa khóa mở cửa
hạnh phúc để rồi đến khi nhắm mắt xuôi tay mới chợt nhận ra lúc mải miết
kiếm tìm xa xôi cũng là lúc tự bỏ lỡ bao hạnh phúc gần bên. Lại có
người dùng mọi tâm kế tàn độc để giành giật hạnh phúc của người khác, và
rồi nhận lại là chiếc vỏ rỗng ruột của hạnh phúc... Cái giá của hạnh
phúc không đắt tới vậy đâu, không nhất thiết khiến ta phải đánh đổi tất
cả như vậy. Hạnh phúc sẽ đến nếu ta biết cách tạo ra nó.
Hãy thử dành chút thời gian để đổi lấy hạnh phúc nhé. Cuối tuần hãy ở
bên gia đình của bạn thay vì đi lượn lờ cùng đám bạn suốt hôm. Hôm nay
hãy ở bên người bạn yêu để nghe người ta huyên thuyên đủ thứ chuyện nhé.
Lúc đấy bạn sẽ thấy hạnh phúc từ đôi mắt biết nói của ai đó đấy.
Thế còn dùng tấm lòng để đổi lấy hạnh phúc thì sẽ mất bao nhiêu?.
Không quá nhiều đâu, chỉ cần bạn bao dung hơn một chút, biết thấu hiểu
hơn một chút thôi. Hãy thử nhắm mắt lại và nghĩ về bóng hình xưa cũ,
đừng than trách hay oán hận, hãy để thời gian làm công việc xóa mờ vết
thương của nó, bạn chỉ cần sống cuộc sống hiện tại một cách thiết thực
hơn. Ai đó hôm trước đã nói những lời không tốt về bạn khiến bạn tức
giận, nhưng chỉ hôm đó thôi nhé, đừng đem ánh mắt khắt khe nhìn người đó
mỗi khi gặp mặt. Cho qua và bạn sẽ không phải bận lòng về những điều
không đáng. Thay vì thế hãy học cách mỉm cười trước những khó khăn, và
coi đó là cách mà cuộc sống dạy bạn về những điều cần trân trọng. Và hãy
lắng nghe nhiều hơn, hãy thử đặt mình vào vị trí của ai đó bạn sẽ thấy
họ đã phải chịu đựng những gì.
Hạnh phúc là thứ không thể trả giá chính xác, nhưng nó là món hàng mà
khi may mắn có được ta sẽ trân trọng cả đời, bởi hạnh phúc là những hạt
bụi vàng lấp lánh còn mãi trong tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét