Xấu mà tự tin là cả một nghị lực phi thường

Tôi nói với bạn, tôi không chắc là mình có xinh đẹp không nhưng tôi chắc chắn là mình không xấu. Tôi không ảo tưởng thế nào cả, hồi bé thì tôi cho rằng mình vô cùng xấu nhưng càng lớn thì tôi tin chắc rằng mình không xấu. Ừ thì cứ cho là tôi tự tin đi nhưng để có được cái tự tin đấy thì cả là một nghị lực phi thường đấy.


Hồi bé tôi thường soi gương và ghét mẹ tôi vì cho rằng mẹ thật bất công khi đẻ tôi ra mà tôi lại xấu thế, tôi đen nhẻm, răng thì hô mũi thì tẹt, trong khi đó chị gái tôi rất xinh, da trắng mũi dọc dừa mặt trái xoan, bất cứ ai vào nhà cũng chỉ khen chị tôi. Thậm tệ hơn là hồi tôi bắt đầu dậy thì, tôi chơi thân với một con bạn, nó tên là Thu, nó lại thuộc dạng hoa khôi của trường, xinh đẹp cực kì, mặt nó như búp bê (thực lòng mà nói thì tôi còn thích, đừng nói gì đến đám con trai).

Con trai trong lớp trong trường suốt ngày gửi thư tình cho nó, khi chúng tôi đi cạnh nhau thì bọn nó luôn chế giễu tôi bằng những lời vô cùng ác ý. Đừng nói rằng trẻ con thì không biết gì, bây giờ tôi đã lớn, tôi thấy nếu người lớn bị tổn thương, vết thương đó sẽ mau lành nhưng nếu trẻ con bị tổn thương hoặc bị ám ảnh chuyện gì đó thì nó sẽ theo chúng rất lâu (tôi cũng vậy).



"Phụ nữ xấu nếu mình không tự biết bảo vệ mình thì chả còn ai nữa".
Phụ nữ đẹp, họ chẳng cần làm gì họ cũng đã đáng yêu, chỉ cần họ cười thôi thì cả thế giới nghiêng ngả. Phụ nữ xấu, làm gì cũng bị cho là lố, có ai nói rằng con kia đẹp thấy bà mà còn lố bịch hay không? Hay là chỉ thấy nói con kia đã xấu thấy gớm lại còn lố bịch.

Bây giờ tôi sẽ nói về nhan sắc.

Nhưng nếu xấu mà lại cứ núp mãi trong một cái tổ kén thì lại càng bị chửi là hèn kém. Rõ ràng rồi, xấu đã là cái bất lợi, lại chẳng làm được cái gì nổi bật thì đương nhiên là chả ai quan tâm để ý, thậm chí sự tồn tại cũng rất dư thừa.

Vậy nên phụ nữ xấu, phải biết cách làm nổi bật, nổi bật một cách uyên bác và tinh tế để người ta thấy vừa mắt chứ không phải bị chửi là lố.

Trước hết là phụ nữ xấu cần chăm chút kĩ lưỡng hình ảnh bên ngoài của mình, đừng nghĩ rằng xấu rồi thì làm gì cũng xấu, sai lầm nhé, "người tốt vì lụa lúa tốt vì phân". Ai bảo tiền không quan trọng, phụ nữ xấu luôn cần tiêu nhiều tiền hơn phụ nữ đẹp vì phải mất nhiều tiền để mua sắm này nọ làm đẹp bản thân, phụ nữ xấu không có tiền chắc chắn không thể nào đẹp lên được, tôi thề đấy. Hơn nữa việc hình ảnh của mình xuất hiện trước mọi người như thế nào, nó không những chỉ thể hiện bản thân mà còn thể hiện sự tôn trọng của chúng ta với người đối diện, đừng để người đối diện chẳng dám nhìn thẳng vào chúng ta vì chúng ta quá xấu.

Thứ hai là phụ nữ đẹp rồi họ ngu một tí cũng không sao nhưng phụ nữ đã xấu mà ngu thì lại là một cái tội cực kì lớn, thế nên phụ nữ xấu biết thân biết phận cố mà đầu tư cho kiến thức một tí, dù không đạt đến tầm siêu đẳng nhưng miễn là không được phép ngu.

Thứ ba là biết thừa nhận và chấp nhận: Đừng có cảng cảng cái cổ lên mà bảo "Ờ tôi xấu nhưng mà những kẻ yêu ngoại hình là những kẻ bỏ đi, nhan sắc rồi sẽ tàn phai theo năm tháng, tôi nết na tính cách hiền hòa tôi sẽ "đẹp cả đời". Tự bạn AQ thế thôi chứ không biết năm tháng nào nhan sắc mới phai đi, chỉ biết rằng hiện tại người ta vẫn yêu cái nhan sắc ấy hơn là cái "hiền hòa đẹp đẽ cả đời của bạn tự tưởng tượng".

Thứ tư là hãy luôn mạnh mẽ và tự tin. Phụ nữ xấu dễ tổn thương, tôi biết thế. Phụ nữ đẹp có nhiều người sẵn sàng bảo vệ họ, phụ nữ xấu nếu mình không tự biết bảo vệ mình thì chả còn ai nữa, vậy nên hãy luôn mạnh mẽ để tự bảo vệ mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét