Đôi khi....

Đôi khi ta nên sống một chút với đơn côi
Để biết có nhau trong đời là thế nào hạnh phúc.
Đôi khi nên bỏ lại dòng đời với những bon chen, thúc giục
Để hiểu thế nào là được sống với an nhiên.

<!-- more -->

Đôi khi đừng nên than vãn với những muộn phiền
Mà nên học cách vươn tới những điều ta chưa có
Trái đất quá bao la… còn riêng ta bé nhỏ
Có thể chẳng là gì nhưng cố gắng vẫn hơn không.

Đôi khi đừng lo sợ nếu có phút yếu lòng
Bởi trải qua yếu lòng ta mới học được cách làm cho mình mạnh mẽ,
Đường đời có trăm ngàn ngã rẽ
Nếu vấp ngã đường này vẫn có đường khác sẽ mở lối cho ta.

Đôi khi cũng đừng nên tin và sống quá thật thà
Bởi có những lúc dối lừa lại làm cho người kia thôi chạnh lòng, day dứt.
Hãy mang những ích kỉ, hờn ghen giấu thật sâu trong tận cùng tiềm thức
Đừng vì những phút điên cuồng mà vô tình cào xước trái tim nhau.

Đừng vì đã từng đau mà cũng làm cho người khác phải đau
Bởi đôi khi thứ tha cũng là cho chính ta cơ hội được đến gần hạnh phúc.
Hãy buông lơi nỗi đau và tin một ngày ta sẽ tìm được tình yêu đích thực
Tìm được một người yêu ta như sinh mệnh của chính mình.

Hãy giữ vững niềm tin và yên lòng chờ đợi…
Qua đêm rồi… sẽ thấy ánh bình minh…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét