Sau 11 năm chung sống, hai vợ chồng cũng có một đứa
con. Họ là cặp vợ chồng yêu thương nhau và đứa con là niềm kì vọng của họ. Một
buổi sáng , người chồng nhìn thấy có một lọ thuốc bị mở. Vì đang trễ giờ đi làm
nên người chồng chỉ nhắc vợ đóng nắp lọ lại và cất vào tủ. Người vợ lại bận
trong bếp, nên đã quên khuấy chuyện này.
Đứa con hiếu động lấy lọ thuốc chơi, bị hấp dẫn bởi màu sắc của những viên thuốc nên đã uống hết. Người mẹ hốt hoảng đưa con vào bệnh viện, nhưng không cứu được đứa bé. Người mẹ bất tỉnh vừa đau khổ vừa khiếp sợ phải đối diện với chồng. Khi người cha quẫn trí chạy đến bệnh viện nhìn xác con và nỗi đau đớn của vợ, ông chỉ quay sang vợ và thốt ra 3 chữ “ Anh yêu em !”
Phản ứng không ngờ tới của người chồng là một cách xử sự không phải dễ dàng. Đứa bé đã chết. Nó không thể cứu sống lại được. Người vợ không có lỗi gì cả, bà cũng bị mất đứa con độc nhất. Những gì bà cần lúc này là sự an ủi và cảm thông từ người chồng, đó là những gì mà người chồng đã cho bà.
Nếu mọi người đều có thể nhìn đời như thế thì thế giới sẽ rất ít rắc rối xảy ra. “một chặng đường dài bắt đầu chỉ bằng một bước đi “. Gạt bỏ mọi oán hận, sợ hãi, ganh ghét, đố kị và ích kỉ trong lòng mình, bạn sẽ nhận ra mọi việc không quá khó như bạn vẫn tưởng!
Sưu tầm
Cách cư xử của người chồng thật đáng khen !!
Trong cơn đau buồn tột độ vì mất đi đứa con duy nhất, người chồng, thay vì trách móc người vợ, đả biết nghỉ đến sự khổ đau vô cùng của người làm Mẹ, đả an ủi vợ và cùng nhau sát cánh vượt qua sự đau buồn này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét