Cô Yên Tâm kính mến,
Con năm nay 14 tuổi, học lớp 8. Bạn bè con hay khen con xinh, chỉ ba mẹ
là không khen, còn bắt con ăn mặc những thứ đồ rất là kỳ cục làm con xấu
thêm.
<!-- more -->
Con đi học tiếng Anh ở trung tâm mà mẹ bắt mặc quần dài, áo có tay, trong khi bạn con mặc áo hai dây, quần short mà ba mẹ tụi nó có nói gì đâu. Hôm rồi con lén mẹ mặc áo hở vai, thêm áo khoác, vô lớp bỏ áo khoác ra, có mấy bạn nhìn con hoài. Vậy mà tới hồi ba đón về, con không kịp khoác áo, về tới nhà, ba đánh đòn đau muốn chết. Làm sao để ba mẹ hiểu là con lớn rồi, ba mẹ đừng xen vô việc ăn mặc của con, để con được tự do làm theo ý thích của mình, hả cô?
<!-- more -->
Con đi học tiếng Anh ở trung tâm mà mẹ bắt mặc quần dài, áo có tay, trong khi bạn con mặc áo hai dây, quần short mà ba mẹ tụi nó có nói gì đâu. Hôm rồi con lén mẹ mặc áo hở vai, thêm áo khoác, vô lớp bỏ áo khoác ra, có mấy bạn nhìn con hoài. Vậy mà tới hồi ba đón về, con không kịp khoác áo, về tới nhà, ba đánh đòn đau muốn chết. Làm sao để ba mẹ hiểu là con lớn rồi, ba mẹ đừng xen vô việc ăn mặc của con, để con được tự do làm theo ý thích của mình, hả cô?
Yaourtdau14@...
************
Trả lời tư vấn của Cô Yên Tâm :
Cô Yên Tâm đồng ý với con, rằng ăn mặc theo ý thích của người khác thì thật là phiền, nhất là lại làm cho mình xấu đi nữa. Tuy nhiên, con cũng đừng bất công với ba mẹ quá, không ba mẹ nào muốn con gái cưng của mình xấu đi đâu. Trong mắt ba mẹ, con vẫn là thiếu nữ xinh đẹp nhất. Có thể ba mẹ không nói ra điều đó thôi.
Chính vì con xinh đẹp, con đang tuổi mới lớn, nên ba mẹ mới nhiều lo lắng, sợ rằng nếu vẻ đẹp đó bộc lộ hết ra ngoài thì sẽ lôi kéo nhiều rủi ro. Da thịt non tơ của con đem phơi lộ hết ra ngoài cũng như bao nhiêu ngọc ngà châu báu quý giá trong nhà đem sắp vô tủ kiếng trưng bày trước cổng cho kẻ trộm ngắm chơi. Mà hơn nữa, con đâu phải chỉ xinh đẹp, con còn phải có trí tuệ nữa. Chẳng trí tuệ nào phơi bày thường trực thế được đâu con, nên ba mẹ “cất bớt, để dành” cho con những vẻ đẹp đó, cũng một phần vì muốn con có thêm sự giàu có từ học vấn, từ tâm hồn, ngang bằng với vẻ đẹp bên ngoài đang rực rỡ.
Cái đẹp chỉ thực sự lung linh tỏa sáng khi đúng nơi, đúng lúc, trong sự chiêm ngưỡng nâng niu của mọi người. Trên lớp học Anh văn, con không cần phải áo hai dây, quần short mới là đẹp. Nếu con thấy những bộ đồ mẹ bắt mặc cũ kỹ hay kỳ cục quá, con có thể nói mẹ mua cho con những bộ đồ dễ thương hơn, phù hợp với con hơn mà vẫn kín đáo. Đừng “ngụy trang” bằng áo khoác nữa, vẻ đẹp chân chính không cần ngụy trang, dù là với bất kỳ hình thức nào, đúng không con?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét