Góc trời của tôi

Mây biếc ngại ngùng ngưng thở
Lặng lẽ làn sương cuối trời
Gió lang thang không chờ đợi
Thơ thẩn góc trời riêng tôi.

Phía xa, bóng cò thấp thoáng.
Bên đây man mác hoa rơi.
Ngón tay, nụ tròn xinh mới.
Bóng ai vẫn xa cuối trời.

Tôi đi, âm thầm đi mãi.
Góc trời sao cứ xa xôi.
Quay về thấy đường vời vợi.
Vẫn là góc của riêng tôi.

Dõi nhìn về phía ngàn xa.
Đợi Người theo chuyến mưa qua.
Bóng mưa mịt mù giăng mắc.
Người xa...mãi mãi nhạt nhoà...

.........theo bóng mưa
....giữa góc trời
..............của riêng tôi!....

                            (chiaseyeuthuong)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét