Lời đề nghị khiếm nhã

Kính gửi chị Hạnh Dung! 

Em là nhân viên văn phòng, đã 32 tuổi nhưng chưa lập gia đình.
Gần đây, qua mai mối, em gặp một người hơn em năm tuổi, cũng là nhân viên văn phòng. Vì đã lớn tuổi nên chúng em xác định sau khi tìm hiểu, nếu hợp thì tiến tới hôn nhân. Sau năm tháng quen nhau, em gợi ý chuyện kết hôn nhưng anh cứ ậm ừ không dứt khoát.

 Gặng hỏi, anh nói anh chỉ lo chuyện con cái. Anh giải thích, em đã nhiều tuổi, ngày nay chuyện vô sinh lại khá phổ biến nên anh không yên tâm. Anh đề nghị em có con với anh trước rồi sẽ cưới sau. Ban đầu em hơi tự ái nhưng nghĩ lại, cũng thông cảm cho anh, vì anh là con trưởng, lo lắng chuyện con cái là bình thường.

Tuy nhiên, em lại là người có quan niệm hơi cũ, luôn nghĩ dù có yêu cũng phải giữ mình, chưa từng đi quá giới hạn với ai. Anh ấy đang đợi câu trả lời từ em nhưng em bối rối quá, không biết nên như thế nào. Chị giúp em.


Hoàng (Hải Phòng)

                              *****************

Trả lời tư vấn của Chuyên viên Hạnh Dung :

Em Hoàng mến,

Em cho rằng nỗi lo của anh ta là chuyện bình thường, yêu cầu của anh ta cũng có thể thông cảm được, nhưng Hạnh Dung lại không nghĩ như em. Đó là một lời đề nghị quá ích kỷ và thật khó nghe. 

Là nhân viên văn phòng thì ít nhiều gì anh ta cũng là người có ăn học, sao lại có thể nói được những lời như thế? Đề nghị của anh ta rõ ràng chỉ xuất phát từ “lợi ích” cá nhân, chẳng đếm xỉa gì đến lòng tự trọng và phẩm giá của em. Em đâu phải một món hàng mà trước khi “trả tiền mua” anh ta có quyền thử trước xem có vừa ý không! Giả sử, thử không hài lòng, em chưa thể có con ngay được, anh ta sẽ đối xử thế nào với em? Ai chịu trách nhiệm với mất mát của em mà anh ta đòi thử? 

Hạnh Dung tự hỏi, không biết có phải anh chàng này đang tìm một người để yêu thương, để cùng xây dựng hạnh phúc gia đình hay tìm một cái máy đẻ? Nếu thật sự yêu em, chắc chắn anh ta chẳng thể nào đưa ra được lời đề nghị quái đản như thế.


Có thể, nỗi lo muộn màng đã khiến em không dám bỏ lỡ cơ hội, thà lấy chồng cho có, còn hơn cứ đơn lẻ một mình trước bao lời xì xầm, đàm tiếu. Đó là một suy nghĩ không đúng và chắc chắn sẽ khiến em trở nên dễ dãi, thiếu thận trọng trong việc tìm kiếm người bạn đời. 

Nên nhớ, em tìm một người để chia sẻ cuộc đời, để yêu thương và được yêu thương, để chung xây hạnh phúc chứ không phải lấy chồng để... cho có với người ta. 

Việc kết hôn không bao giờ là muộn và không thể nào không cân nhắc thận trọng. Một người như anh ta thật khó trông mong sau này có thể là người chồng tốt, biết yêu thương và quan tâm đến niềm vui, nỗi buồn của vợ. Theo Hạnh Dung, em nên đề nghị anh ta hãy tìm những cô gái dễ dãi và thiếu tự trọng để tiếp tục đề nghị “thử”, đừng lui tới với em nữa. 

Hãy mở rộng các mối quan hệ giao tiếp, chắc chắn em sẽ tìm thấy một người có thể mang lại hạnh phúc tương lai cho em. Đừng tiếc chi kẻ không xứng đáng ấy nữa.

Báo Phụ Nữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét