Người vợ không bao giờ cưới…

Chị Thanh Tâm mến,

Ai cũng bảo em là người con gái thành công trong sự nghiệp và may mắn khi gặp được người tình chung thủy vì mối tình của tụi em đã tồn tại được hơn 7 năm rồi chị ạ.



Em quen V khi em còn là sinh viên năm thứ 2 còn anh ấy là sinh viên sắp ra trường. Em cảm anh vì anh là dân tỉnh, có nghị lực, chịu khó làm thêm để có tiền ăn học. Còn em dù không giàu có nhưng nhà ở thành phố ít khó khăn hơn nên em cũng tìm cách giúp đỡ anh để tập trung cho việc làm luận án tốt nghiệp và tìm việc làm.

Anh cũng là người sống có trách nhiệm, khi ra trường tìm được việc làm anh vẫn yêu em và quan tâm đến em rất nhiều. Từ niềm tin ấy em đã trao trọn cho anh tất cả, anh cũng đã đưa em về quê ra mắt gia đình và ba mẹ anh không hề phản đối chuyện tình cảm của tụi em. Anh nói khi nào công việc của em ổn định rồi sẽ tổ chức đám cưới.

Khi em ra trường thì tình cảm tụi em ngày càng gắn bó và em lo cho anh như lo cho một người chồng, anh cũng lo phấn đấu cho tương lai của hai đứa. Vì thế em đã gắng hết sức làm việc, học để có thêm một bằng đại học nữa em đã xin vào làm trong một công ty có vốn đầu tư nước ngoài với thu nhập khá cao.

Về kinh tế tụi em không còn lo nữa, có thể thuê nhà hoặc cũng có thể mua nhà trả góp và gia đình em sẽ giúp một phần, thế nhưng anh bảo không muốn nhờ vả ai. Rồi với lý do chưa có nhà, bao nhiêu lần ý định đám cưới đành hoãn lại, ba mẹ em thấy tụi em yêu nhau lâu mà không cưới nên rất lo bảo em nếu không tiến tới được thì nên chia tay vì tuổi xuân con gái có hạn...

Nhiều lúc em cũng nản lắm nhưng vì em yêu anh và lo rằng nếu chia tay thì em quá thiệt thòi, khó tìm được hạnh phúc sau này... Có lần em thử nói lời chia tay nhưng anh không đồng ý. Bây giờ anh còn chuẩn bị lập công ty riêng, bao nhiêu tiền bạc dồn hết vào đó thì lấy tiền đâu mà tổ chức đám cưới nên em lo chuyện cưới còn phải chờ lâu nữa.

Tuy vậy việc gì anh cũng hỏi ý kiến em và lắng nghe những đóng góp của em vì em từng giúp anh rất nhiều, đã mang lại cho anh những hiệu quả trong công việc. Mỗi khi dẫn em đi quan hệ làm ăn anh đều giới thiệu em là vợ chưa cưới của anh... Nhưng đến giờ này thì em không vui vì câu nói ấy nữa.

Có lần em nói với anh rằng “Anh nên sửa lại: Em là người vợ không bao giờ cưới của anh mới đúng”. Anh bảo “Thì tụi mình có khác chi vợ chồng!” Theo những gì em tìm hiểu thì anh chỉ có say mê công việc và vui chơi với bạn bè chứ không có dấu hiệu gì phản bội em.

Vừa rồi em cố ý để dính bầu nhưng anh không cho em giữ lại bảo rằng “Hai đứa mình đều thành đạt, con mình ra đời phải đàng hoàng, được sự chờ đón, vui mừng của mọi người, chứ không thể “chui” ra như thế được. Em nghe anh nói cũng đúng nên làm theo.

Nhưng hiện nay em nản lắm rồi chị ơi, cũng có người con trai khác theo đuổi em, muốn tiến đến hôn nhân nhưng em thấy không ổn vì không có tình yêu với họ và một phần nữa em mất tự tin nếu phải làm lại từ đầu khi đã trao hết cho anh phần xác lẫn phần hồn.

Theo chị em có nên tiếp tục mối quan hệ với anh hay nên chia tay? Rồi em sẽ sống ra sao khi đã mất đi một quãng đời tươi đẹp nhất của người con gái vì anh? Mong chị giúp em một lời khuyên.

Thanh Chi (Tp. Hồ Chí Minh)


********************************************
- Trả lời tư vấn của Chuyên Gia Thanh Tâm :

Thanh Chi thân mến,

Với những điều kiện của em và người yêu em có được là vô cùng thuận lợi: Cả hai đều có học vấn cao, có việc làm, thu nhập tốt, có thể nói là khá thành đạt và nhất là có một tình yêu đã hơn 7 năm, được gia đình chấp nhận...

Có thể nói cuộc đời đã “trải thảm đỏ” cho các em tiến đến hạnh phúc và thành công hơn nữa về nhiều mặt... Thế nhưng tại sao cho đến nay, mối tình ấy chưa thể ra hoa kết quả mà còn đứng trước nguy cơ tan vỡ và em thì suy sụp, mất niềm tin?

Dù bản chất của tình yêu là tự do và hôn nhân là tự nguyện nhưng người trong cuộc cũng phải tuân theo quy luật và có lộ trình của nó em ạ, chứ không phải những bạn trẻ với lối sống hiện đại rồi muốn đảo lộn tất cả những bước tiến thứ tự trên con đường hạnh phúc mà không phải trả giá.

Lộ trình ấy là, một đôi bạn trẻ yêu nhau, sau khi tìm hiểu kỹ thấy không thể sống thiếu nhau thì quyết định đi đến hôn nhân. Họ được gia đình đứng ra tác hợp, đăng ký kết hôn trước cơ quan pháp luật, tổ chức đám cưới rồi thành vợ chồng và con cái ra đời...

Còn em và V. đã làm đảo lộn lộ trình hợp lý và tự nhiên ấy. Mới yêu, chưa đăng ký kết hôn, chưa cưới hỏi tức là chưa được pháp luật lẫn gia đình công nhận mà đã sống với nhau như vợ chồng, thậm chí còn muốn có con trước... Chính lối sống quá tự do phóng túng ấy đã mang đến cho em nhiều bất ổn trong tâm hồn lẫn nguy cơ tình yêu tan vỡ và phải chịu nhiều thiệt thòi khi chia tay.

Em không hiểu rằng những gì đã thành thuần phong mỹ tục và được pháp luật quy định đều nhằm để bảo vệ mọi thành viên trong xã hội được an vui, hạnh phúc. Chẳng hạn việc cưới hỏi, đăng ký kết hôn là để ràng buộc trách nhiệm, để mọi người có ý thức tôn trọng cuộc hôn nhân của mình chứ không phải thích thì lấy nhau rồi chán thì bỏ khiến xã hội sẽ trở lại thời sơ khai với chế độ “quần hôn”.

Còn xã hội lẫn gia đình đều giáo dục, khuyên bảo người con gái phải biết giữ gìn tiết hạnh, không được quan hệ tình dục trước hôn nhân cũng chính là để bảo vệ quyền lợi lẫn tình yêu cho phái nữ. Vì phái nam có đặc điểm là thích khám phá chinh phục phái nữ, họ nôn nóng muốn cưới một người con gái thì ngoài tình yêu họ còn khao khát khám phá và nhất là nhu cầu được quan hệ tình dục...

Cho nên khi đã khám phá hết rồi thì họ đâm ra chán và không còn háo hức nữa là điều thường xảy ra. Và khi không phải cưới vẫn được quan hệ tình dục thường xuyên thì họ thấy chuyện cưới hỏi là không cần thiết nữa, nhất là họ không bị ràng buộc.

Vừa được sống như người có vợ mà vẫn tự do thì đó là điều rất nhiều người đàn ông thích thú. Điều đó lý giải tại sao người yêu của em hay giới thiệu em là “vợ chưa cưới” nhưng lại không chịu cưới. Vì trên thực tế em đã là vợ rồi, còn chăm sóc và đóng góp vào công việc của V.  một cách tích cực thậm chí đã lệ thuộc vào anh ta rồi.

Có thể V. chưa có cô gái khác nhưng em không còn đủ sức hấp dẫn với anh ta nữa nhưng hiện nay em vẫn có mang lại nhiều điều V. cần. Anh ta chưa muốn chia tay và viện hết lý do này đến lý do khác chỉ trừ một lý do không thể nói ra: Sự nhàm chán.

Cho nên em từng có đủ liều lĩnh để sống thử với V. thì đến nước này em nên chuẩn bị có đủ bản lĩnh nói lời chia tay để làm lại cuộc đời. Và cũng không nên vì mặc cảm mình không còn gì để mất “đã lỡ thì cho lỡ luôn” là rất sai lầm. Đừng lặp lại những sai lầm đã qua và một cuộc sống nghiêm túc phía trước sẽ giúp em tìm lại được tình yêu và hạnh phúc mới. Nhưng đây cũng là “một phép” thử đối với V. ; người em đang yêu. Nếu yêu em thực sự và là người có trách nhiệm thì anh ta sẽ quyết tâm bảo vệ mối tình và sẽ tổ chức một đám cưới trong một ngày không xa.


                                           (Nguồn : Báo Phụ N VN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét