Có một người duy nhất sống sót trong một tai nạn đắm tàu và trôi
dạt trên một hoang đảo nhỏ. Kiệt sức, nhưng cuối cùng anh đã gom được
những mẫu gỗ trôi dạt và tạo cho mình một túp lều nhỏ để trú ẩn và cất
giữ một vài đồ đạc còn sót lại. Ngày ngày anh nhìn về chân trời cầu mong
được cứu thoát, nhưng dường như vô ích.
Thế rồi một ngày, như thường lệ anh rời khỏi chòi để tìm thức ăn trong
khi bếp lửa trong lều vẫn cháy. Khi anh trở về thì túp lều nhỏ đã ngập
trong lửa, khói cuộn bốc lên trời cao. Ðiều tồi tệ nhất đã xảy đến. Mọi
thứ đều tiêu tan thành tro bụi. Anh chết lặng trong sự tuyệt vọng: “Sao
mọi việc lại thế này lại xảy đến với tôi hở trời!”.
Thế nhưng, rạng sáng hôm sau, anh bị đánh thức bởi âm thanh của một chiếc tàu đang tiến đến gần đảo. Người ta đã đến để cứu anh. “Làm sao các anh biết được tôi ở đây?” – Anh hỏi những người cứu mình. Họ trả lời: “Chúng tôi thấy tín hiệu khói của anh”.
Thế nhưng, rạng sáng hôm sau, anh bị đánh thức bởi âm thanh của một chiếc tàu đang tiến đến gần đảo. Người ta đã đến để cứu anh. “Làm sao các anh biết được tôi ở đây?” – Anh hỏi những người cứu mình. Họ trả lời: “Chúng tôi thấy tín hiệu khói của anh”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét