Hạnh phúc không thuộc vào nhan sắc

Con người khi sinh ra chẳng có ai là hoàn hảo. Chính vì thế bản thân mỗi người đều phải tự điều chỉnh. Khi Trời không phú cho người ta thế mạnh này, người ta phải cố gắng bù đắp bằng những thế mạnh khác để khẳng định bản thân.

Con người thường tự điều chỉnh cá nhân mình

Những người kém nhan sắc để không bị “yếu thế” phải tu dưỡng, rèn luyện, cẩn thận, khéo léo, sống thực tế. Họ không ảo tưởng vào tình yêu, họ ít có người vây xung quanh, ai đến với họ là thực lòng vì thế họ trân trọng, nâng niu, gìn giữ thậm chí còn nhún nhường vì vậy họ lại thành công trong hôn nhân.

Ngược lại, những người ỷ vào nhan sắc trời cho, tự tin tới mức tự kiêu, tỏ ra coi thường người khác. Trong các mối quan hệ thường hiếu thắng, bắt người khác phải phục tùng, cung phụng mình. Họ cũng ít rèn luyện tư cách, phẩm chất, ứng xử... do đó bất hạnh trong tình duyên.

Người có nhan sắc muốn yên thân cũng khó

Những cô gái xinh đẹp thường rất khó khăn để duy trì con đường học tập lên cao. Mới ở tuổi dậy thì 13, 14 các cô gái đã rực rỡ như hoa mùa xuân. Thế là những chàng trai trẻ cùng lứa tuổi, các anh lắm tiền rồi cả những người đàn ông lớn tuổi đều để mắt đến họ, lẽo đẽo theo sau tán tỉnh, chiều chuộng mong rằng “bông hoa đẹp” ấy sẽ rơi vào tay mình... Những cô gái vì bị “săn đuổi” nhiều tới mức chẳng thể tập trung học tập được nữa. Không ít cô gái bỏ dở học hành để lên xe hoa, để rồi có một lúc nào đó họ sẽ than thân trách phận là: “Hồng nhan nên bạc mệnh”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét