Ngày xửa ngày xưa, có một cái Vòng Tròn. Nó rất
tự hào về thân hình tròn trịa của mình.
Nhưng, một sáng nọ thức dậy, nó bỗng thấy mình mất hết một góc. Vòng Tròn buồn bực lăn đi tìm phần đã mất. Vì khiếm khuyết nên nó lăn đi hết sức chậm chạp. Trong lúc lăn đi như vậy, nó khen ngợi những cây hoa dại đang khoe sắc thắm bên đường. Nó chuyện trò cùng những chim muông. Nó thưởng thức những tia nắng ban mai ấm áp.
Trên đường tìm kiếm nó gặp rất nhiều mảnh vỡ, nhưng chẳng mảnh nào vừa khớp. Nó tiếp tục hành trình tìm kiếm của mình. Cuối cùng nó cũng tìm thấy một mảnh vừa khít với nó. Nó gắn mảnh vỡ vào và bắt đầu lăn đi như một vòng tròn hoàn hảo trước kia. Vì lăn quá nhanh nên nó không còn nhận ra vẻ đẹp của vạn vật quanh nó nữa. Không hài lòng như thế. Vòng tròn dừng lại, đặt mảnh vỡ trở lại bên đường và chầm chậm lăn đi.
Bạn thân mến! con người chúng ta thường rất kỳ lạ là: khi mất mát một cái gì đó chúng ta mới nhận ra mình hoàn hảo.
Hãy biết chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, xem chúng là một phần không thể thiếu của con người. Và không nên buồn phiền vì bản thân mình chưa hoàn hảo.
Khi chúng ta có đủ rộng lượng để chia sẻ hạnh phúc cùng người khác, đủ dũng cảm để tha thứ, đủ tình cảm để yêu thương....thì khi ấy, chúng ta đã đạt dược sự hoàn hảo mà người khác không thể có được!
Chúc các bạn có đủ rộng lượng, đủ dũng cảm, đủ yêu thương....để tìm thấy hạnh phúc hoàn hảo trong cuộc đời!
Nhưng, một sáng nọ thức dậy, nó bỗng thấy mình mất hết một góc. Vòng Tròn buồn bực lăn đi tìm phần đã mất. Vì khiếm khuyết nên nó lăn đi hết sức chậm chạp. Trong lúc lăn đi như vậy, nó khen ngợi những cây hoa dại đang khoe sắc thắm bên đường. Nó chuyện trò cùng những chim muông. Nó thưởng thức những tia nắng ban mai ấm áp.
Trên đường tìm kiếm nó gặp rất nhiều mảnh vỡ, nhưng chẳng mảnh nào vừa khớp. Nó tiếp tục hành trình tìm kiếm của mình. Cuối cùng nó cũng tìm thấy một mảnh vừa khít với nó. Nó gắn mảnh vỡ vào và bắt đầu lăn đi như một vòng tròn hoàn hảo trước kia. Vì lăn quá nhanh nên nó không còn nhận ra vẻ đẹp của vạn vật quanh nó nữa. Không hài lòng như thế. Vòng tròn dừng lại, đặt mảnh vỡ trở lại bên đường và chầm chậm lăn đi.
Bạn thân mến! con người chúng ta thường rất kỳ lạ là: khi mất mát một cái gì đó chúng ta mới nhận ra mình hoàn hảo.
Hãy biết chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, xem chúng là một phần không thể thiếu của con người. Và không nên buồn phiền vì bản thân mình chưa hoàn hảo.
Khi chúng ta có đủ rộng lượng để chia sẻ hạnh phúc cùng người khác, đủ dũng cảm để tha thứ, đủ tình cảm để yêu thương....thì khi ấy, chúng ta đã đạt dược sự hoàn hảo mà người khác không thể có được!
Chúc các bạn có đủ rộng lượng, đủ dũng cảm, đủ yêu thương....để tìm thấy hạnh phúc hoàn hảo trong cuộc đời!