Giành con

Kính gửi chị Hạnh Dung, 

Cuộc hôn nhân tám năm của em đang đổ vỡ. Chồng em có người thứ ba, là một cô gái massage 17 tuổi. Chồng em mở tiệm riêng cho cô ta, thuê nhà ở chung như vợ chồng. Em vốn ở chung với ba má chồng, vừa đi làm nghề tóc vừa lo nội trợ. 

Uất chồng, em bồng con về nhà ngoại. Một hôm, bà nội về thăm đã bắt cháu lên. Giờ em muốn thăm con phải quay lại nhà chồng tiếp tục sống cảnh đày đọa. 

Chồng em nay đã công khai sống với vợ nhỏ, còn nói muốn ly hôn thì đưa đơn ký liền, tay trắng ra khỏi nhà. Em ly hôn bây giờ cũng là tay trắng, mất tài sản, mất nhà cửa, mất chồng, mất tuổi trẻ và đau đớn nhất là mất con. Lòng em giờ chỉ còn hận chồng đã lừa gạt, phản bội mình, không còn tình cảm gì nữa nhưng em không thể bỏ con. Ông bà nội đã già, cháu ở với ông bà em thấy không yên tâm. Nghĩ tới con mình phải gọi vợ nhỏ của chồng bằng má, em không chịu nổi. Em muốn tìm cơ hội bồng con trốn về quê. Em làm vậy có đúng không?

Nguyễn Thị Thúy (Tiền Giang)

                             *************

Trả lời tư vấn của Chuyên viên Hạnh Dung :

Em Thúy thân mến,


Thư của em đầy ắp bức xúc, oán hận. Giải pháp của em cũng rất quyết liệt. Tất cả chứng tỏ em có một cá tính không khoan nhượng. Hạnh Dung chỉ muốn đề nghị em bình tĩnh lại. Đối tượng mà em và gia đình chồng muốn tranh đoạt ở đây là một con người. Đứa trẻ mới ba tuổi hôm nay bị má bồng trốn về quê, tuần sau bị bà nội bồng trốn lên thành phố, giành qua giựt lại như vậy, sẽ căng thẳng, sợ hãi, tổn thương đến thế nào. Chưa kể, trong vụ này còn có cả hai bên gia đình, mình đâu thể biến nhà mình thành thành lũy để ẩn nấp trong đó được đâu em.

Nếu không còn tình cảm với chồng, em cứ mạnh dạn nộp đơn ly hôn. Dù mất mát, nhưng mất ít còn hơn mất nhiều. Em có nghề nghiệp, em trình bày nguyện vọng nuôi con thấu tình đạt lý, luật pháp sẽ đứng về phía em. Ngoài ra, còn có chính quyền địa phương, có tổ dân phố, có Hội Phụ nữ; mình không nên hành xử kiểu bắt con rồi bỏ trốn như vậy, lúc ấy cái lý sẽ không còn thuộc về phía mình. Ông bà nội chắc cũng vì quá thương cháu nên mới làm vậy. Em nên trình bày rõ là cháu vẫn là cháu ông bà, sau này em sẽ thường xuyên đưa cháu lên thăm, để ông bà được yên lòng.

Ở đây, Hạnh Dung nghĩ còn một lý do nữa mà có thể với tính cách quyết liệt của mình em chưa nhìn ra: ông bà nội giữ cháu vì biết em thương con, vì muốn em trở lại nhà, muốn em kiên nhẫn khuyên nhủ, chờ đợi chồng hối lỗi quay về. Ông bà nội tin rằng con trai mình cuối cùng cũng sẽ quay lại với vợ con. Xét khía cạnh này, ông bà có thiện ý. Người lớn có cách xử sự theo cái lý của họ, với kinh nghiệm sống bao nhiêu năm, chưa chắc họ đã sai. Em nên cân nhắc kỹ cả lý, cả tình và bình tĩnh giải quyết mọi chuyện, để trọn vẹn cho cả mình, cả con, cả ông bà, em nhé.

Báo Phụ Nữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét