Ở Orange County, thời tiết đã có phần ấm áp lên một
chút vào những ngày cuối đông. Buổi chiều đi làm về trời cũng sáng sủa hơn chứ
không tối sầm lại như những tháng cuối năm Dương Lịch. Thế nhưng, dù khí hậu và
thời gian có những đổi thay, chúng vẫn là những điều rất tự nhiên của trời đất.
Chỉ có đời sống của chúng ta thì luôn luôn có những bất ngờ xảy ra, gây nên bao
đau buồn, vui tiếp nối nhau ko hề dứt....
<!-- more -->
Tết nhất, người Việt chúng ta thường chúc nhau vui vẻ và phát tài nhưng tôi thì
chỉ muốn chúc mọi người được yên vui và mạnh khoẻ. Tuy nhiên, ai nấy đều biết
là những lời chúc tụng chỉ để nghe cho êm tai thôi, chứ làm sao chúng ta có thể
ngăn chận những tai ương hay tạo ra được những may mắn .
Triết lý nhà Phật thường đề cập đến "sinh, lão, bệnh, tử" và xem đó
là các giai đoạn mà đời người nhất định phải trải qua, không ai có thể tránh
được. Đã biết định luật là như thế nhưng con người ko tránh khỏi sự bàng hoàng
và đau xót khi biết tin ai đó bị bệnh, nhất là nếu người ấy còn trẻ tuổi hay là
một người rất thân của chính mình.
Càng ngày tôi càng thấy khá nhiều người lớn tuổi bị bệnh Alzheimer (một loại
bệnh mất trí nhớ). Dưới mắt tôi, đây là một căn bệnh hủy hoại đời sống con
người một cách chậm chạp, nhưng hy vọng là không gây nhiều đau đớn lắm cho bệnh
nhân. Thế nhưng, tôi cũng đoán rằng khi bắt đầu bị bệnh này mà trong lòng còn
có những buồn phiền chất chứa nữa, thì bệnh lại còn có cơ hội phát triển một
cách nhanh chóng hơn. Tôi đã và đang trải qua kinh nghiệm ghi nhận được những
giai đoạn thay đổi vì bệnh Alzheimer của bà chị ruột mình khi chị ấy chỉ còn
nhớ những kỷ niệm đẹp của thời niên thiếu và bắt đầu quên đi những chuyện gần
đây. Chứng kiến cái tinh thần đang dần dần biến mất trong cái thể xác từ từ bất
động là một điều khó khăn nhất cho những người thân trong gia đình, và cho bất
cứ ai ở bên cạnh người bệnh.
Tôi chỉ ước mong bất cứ ai ở trong hoàn cảnh có người thân bị bệnh, cố gắng làm
hết những gì có thể trong khả năng của mình để lương tâm khỏi bị cắn rứt .....
Vì chỉ đến khi người bệnh ra đi mới hối tiếc thì đã quá muộn màng!
Nói về bệnh tật thì việc bà chị tôi với căn bệnh Alzheimer dù sao cũng đã diễn
ra từ ba năm nay. Thế nhưng, tôi lại còn đối diện với việc có đến ba người bạn
thân của mình đang trải qua thời gian chống trả với ba loại bệnh ung thư khác
nhau. Tôi nhìn cả ba người đàn bà trong tuổi 40 và 50, họ tràn đầy năng lực và
đang sống một cuộc đời yên vui, vậy mà, bỗng nhiên bệnh tật lại xảy đến cho họ.
Tôi chỉ biết thương và tiếp sự hỗ trợ tinh thần tối đa của mình cho bạn tôi mà
thôi.
Cuối cùng, vì bệnh tật và những bất ngờ có thể xảy ra cho bất cứ ai trong chúng
ta, tôi cố gắng nhắc nhở chính mình và cả bạn nữa, rằng cuộc đời rất phù du nên
hãy sống với tâm hồn cởi mở hơn, vị tha hơn. Hãy vui và bằng lòng với những gì
mình đang có. Hãy bỏ qua những chuyện buồn phiền của ngày hôm qua. Hãy tha thứ
và xin hãy yêu thương nhau nhiều hơn nữa.
Sưu tầm
Đời người rất vô thường thấy đó ...mất đó ...không ai có thể biết trước được
ngày mai sẻ ra sao. Bạn hảy tranh thủ sống cởi mở, vị tha, yêu thương mọi
người, và biết trân quý nhửng gì mình đang có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét