Dù tình đã... “chín”!


Phải chăng yêu càng lâu tình yêu càng nhạt?...

1. Năm năm yêu nhau, con số ấy của H. và T. đưa ra làm nhiều người ngoài cuộc trầm trồ: “Thời buổi này có tình yêu lâu bền như vậy quả là khó, khâm phục quá đi...”.

Song chỉ có những người trong cuộc như H. mới thấm thía cảnh đợi chờ, hối thúc, thậm chí ra “tối hậu thư” cưới nhau, không thì chia tay!

“Quá hiểu nhau rồi, với lại thấy mấy đứa bạn cưới nhau rồi cũng cãi nhau, đưa nhau ra tòa ly dị ào ào làm mình ngán”, T. đưa ra lý do. Nhưng câu chuyện không phải ở chỗ lý do T. đưa ra mà là khi tình yêu trải qua thời gian quá dài thì “lửa” yêu giảm dần, trong khi đó những nhu cầu khác của cuộc sống ngày một nhiều thêm nên T. cứ mãi tìm kiếm.

Hồi mới yêu, anh hẹn khi nào có công việc ổn định rồi cưới, “cưới sớm về hai vợ chồng... ăn muối mà sống à?”, T. bảo thế, H. cũng tin và chờ đợi. Nhưng mãi đến vài năm sau T. mới yên chỗ làm sau vài lần “nhảy việc”. H. lại nhắc chuyện cưới xin thì T. bảo “cần thời gian để thăng tiến trong công việc, cưới nhau về có con, vướng bận chuyện con cái...”. 

Vì yêu H. lại tiếp tục chấp nhận, để ngày tháng trôi. Vẫn những cuộc hẹn hò, những lần đi chơi, những giây phút bên nhau nồng nàn... Cảnh sống ấy cứ trôi đi, đến năm năm làm người yêu, là tình nhân, H. đã cơ bản sống như người vợ với T., chỉ còn thiếu mỗi giấy đăng ký kết hôn, ra mắt gia đình...

Tâm sự của H. cứ nặng trĩu một nỗi buồn, cô thấy mình thật đáng thương bởi cô để thời gian yêu nhau kéo dài quá lâu nên tình yêu cứ mòn dần. Giờ H. chỉ chờ T. suy nghĩ lại mà cưới mình, cũng khó đấy, bởi T. đã nói như thế. Cả hai đã 30 tuổi, H. trông càng già, còn xung quanh T. biết bao người trẻ đẹp hơn...

2. Chị L., một nhân viên văn phòng, tâm sự: “Tôi và anh ấy yêu nhau bảy năm rồi. Lúc mới yêu thì nồng nàn lắm, hứa hẹn đủ cả, cả hai cùng hoạch định tương lai đẹp lắm, nhưng...”. Đôi mắt chị nhòe đi, biểu thị cho nỗi buồn của sự rạn vỡ: “Yêu nhau quá lâu, có nhiều hiểu lầm chồng lên nhau, rồi bao nhiêu chuyện xảy ra không giải quyết được nhưng vẫn cố níu kéo.

Chính vì vậy giờ chúng tôi sống với cái cảnh “già nhân ngãi, non vợ chồng”, buồn lắm”. Chị khóc cho sự bẽ bàng của mình, chị không ngờ có ngày tình yêu chỉ còn là con số 0. “Thế sao chị và anh không dứt khoát để làm mới hoặc cưới nhau, biết đâu...?” - tôi e dè đặt câu hỏi. Chị cho biết: “Chưa dứt được nhưng tôi biết cưới nhau sớm muộn gì cũng ly dị thôi”.

Chị nêu ví dụ về một diễn viên điện ảnh nọ cũng yêu nhau đến sáu năm rồi cưới nhau và vài tháng sau... chia tay. Chị không biết nội tình nhưng từ câu chuyện của mình, chị L. nhận định: “Chắc vì yêu quá lâu mà không có những ràng buộc pháp lý, lại sống như vợ chồng rồi thì một trong hai sẽ cảm thấy chán, tâm lý muốn dứt ra chi phối hành động dữ lắm...”.

Người yêu của chị bao phen muốn dứt nhưng chị níu kéo và anh cũng có lúc tỏ ra quan tâm... Chuyện cứ kéo dài thế mãi mà không tìm được tiếng nói chung. Bảy năm yêu thì chỉ chừng ba năm đầu chị đón nhận được sự ngọt ngào, hạnh phúc. “Giá mà ngày xưa tôi chịu cưới, tôi không hẹn để tình yêu chín hơn thì hay biết mấy!” - chị tiếc.

Nếu có một lời khuyên cho những người đang yêu thì chị sẽ nói: “Các bạn đừng ngâm tình yêu quá lâu...”.


                TẤN KHÔI  (Tuổi Trẻ Online)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét