Vui vẻ hay buồn bã không phụ thuộc vào việc bạn có một mình hay
“hai mình”, mà phụ thuộc vào cách nhìn của bạn.
Những người có gia đình bận rộn quanh năm, đến ngày nghỉ cũng chẳng được nghỉ ngơi. Họ chỉ ước ao được tự do như bạn để sống cho riêng mình vài giờ cũng khó.
Cuộc sống lứa đôi không phải lúc nào cũng chỉ có tiếng cười như bạn nghĩ mà họ cũng có những nỗi niềm riêng mà nhiều khi chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu. Đây không phải là cách “lý sự kiểu IQ” mà là một thực tế.
Cuộc sống luôn luôn là như vậy, nó cho ta điều này thì cũng tước đi của ta điều khác. Không có lý do gì để bạn phải xấu hổ, mặc cảm, buồn bã khi bạn “chỉ có một mình”.
Đi ra ngoài là cách tốt nhất giúp bạn tiêu diệt sự buồn chán, cô đơn. Bạn đừng nghĩ rằng cứ phải đến nhà ai chơi hay đi chơi với ai mới có thể vui vẻ được. Nếu bạn có tâm hồn lãng mạn, một mình một máy ảnh, bạn có thể lên xe, ra vùng ngoại ô, bạn sẽ có được những tấm ảnh “Hoa cải nở muộn”, “Khói lam chiều”, “Sức xuân” hay “Tình cây và đất” để góp vào bộ sưu tập ảnh riêng của mình.
Nếu có thú đi chùa, bạn sẽ thấy lòng thanh thản khi đến đó. Nếu không phải là người tín ngưỡng, bạn cũng cứ vào chùa, vào để xem thiên hạ người ta cầu mong điều gì. Nếu để ý, bạn sẽ phát hiện ra vô khối điều thú vị mà ngày thường bận rộn, bạn không có cơ hội khám phá.
Bạn có quê ư? Thật tuyệt vời. Hãy thong thả đi xe máy về quê để được tắm trong tình làng nghĩa xóm. Dù quê còn ít người thân, bạn cũng đừng ngại. Ở đó, người ta vẫn cho rằng “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Thăm ông chú họ, chơi với bọn trẻ con, thả bộ ra cánh đồng làng hay hội nhập với mọi người... Bạn sẽ thấy mình vô cùng hạnh phúc đấy.
Nếu bạn là người ngại đi, thì ở nhà cũng tốt. Tuy nhiên, ở nhà không có nghĩa là ăn xong rồi ngủ bạn nhé. Bạn hãy mở trang nhật ký viết vào đó những cảm xúc rất thật của mình về cuộc đời. Bạn có hàng đống ảnh trong máy tính mà quên chưa xem, hãy mở chúng ra, sắp xếp chúng lại thành những chủ đề riêng. Nếu bạn thạo máy tính, hãy sử dụng những tấm ảnh ấy để làm những cuốn phim, lồng nhạc vào và tự chiếu cho mình thưởng thức. Đây cũng là dịp bạn trả lời những email, tin nhắn của bạn bè.
Bạn cũng có thể lên mạng chat với những người cùng tâm cảnh như bạn. Những người một mình thường tìm đến nhau dễ dàng hơn, nhưng đừng đặt mục tiêu phải “có đôi có lứa” ngay, mà chỉ đơn giản là “thêm bạn thêm vui” thôi nhé.
Có một câu chuyện cổ tích như thế này. Ngày xưa có một lũ yêu tinh bàn nhau làm hại con người. Chúng quyết định đánh cắp và cất giấu hạnh phúc của con người ở một nơi kín đáo để con người khó tìm ra. Lần đầu lũ yêu tinh giấu hạnh phúc trên núi cao, nhưng được vài bữa con người đã lên đỉnh núi tìm lại hạnh phúc. Lần thứ hai bọn chúng giấu hạnh phúc ở dưới đáy biển sâu. Nhưng chẳng bao lâu con người nghĩ ra cách lặn xuống đáy biển mò tìm lại hạnh phúc. Tức quá, chúng bàn nhau giấu hạnh phúc trên cung trăng. Vậy mà cũng chỉ ít năm sau con người cũng lần mò lên đó, kéo hạnh phúc trở về. Mất ba ngày suy nghĩ, một mụ yêu tinh già đã tìm ra chỗ giấu kín hạnh phúc của con người, đó là trong trái tim mỗi người. Thế là con người ngày đêm lùng sục khắp đây đó để tìm hạnh phúc của mình mà quên rằng hạnh phúc chẳng ở đâu xa, ở chính trong lòng ta.
Hãy mở toang cách cửa, bạn sẽ thấy mùa xuân. Hãy mở lòng mình, bạn sẽ thấy hạnh phúc!
Những người có gia đình bận rộn quanh năm, đến ngày nghỉ cũng chẳng được nghỉ ngơi. Họ chỉ ước ao được tự do như bạn để sống cho riêng mình vài giờ cũng khó.
Cuộc sống lứa đôi không phải lúc nào cũng chỉ có tiếng cười như bạn nghĩ mà họ cũng có những nỗi niềm riêng mà nhiều khi chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu. Đây không phải là cách “lý sự kiểu IQ” mà là một thực tế.
Cuộc sống luôn luôn là như vậy, nó cho ta điều này thì cũng tước đi của ta điều khác. Không có lý do gì để bạn phải xấu hổ, mặc cảm, buồn bã khi bạn “chỉ có một mình”.
Đi ra ngoài là cách tốt nhất giúp bạn tiêu diệt sự buồn chán, cô đơn. Bạn đừng nghĩ rằng cứ phải đến nhà ai chơi hay đi chơi với ai mới có thể vui vẻ được. Nếu bạn có tâm hồn lãng mạn, một mình một máy ảnh, bạn có thể lên xe, ra vùng ngoại ô, bạn sẽ có được những tấm ảnh “Hoa cải nở muộn”, “Khói lam chiều”, “Sức xuân” hay “Tình cây và đất” để góp vào bộ sưu tập ảnh riêng của mình.
Nếu có thú đi chùa, bạn sẽ thấy lòng thanh thản khi đến đó. Nếu không phải là người tín ngưỡng, bạn cũng cứ vào chùa, vào để xem thiên hạ người ta cầu mong điều gì. Nếu để ý, bạn sẽ phát hiện ra vô khối điều thú vị mà ngày thường bận rộn, bạn không có cơ hội khám phá.
Bạn có quê ư? Thật tuyệt vời. Hãy thong thả đi xe máy về quê để được tắm trong tình làng nghĩa xóm. Dù quê còn ít người thân, bạn cũng đừng ngại. Ở đó, người ta vẫn cho rằng “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Thăm ông chú họ, chơi với bọn trẻ con, thả bộ ra cánh đồng làng hay hội nhập với mọi người... Bạn sẽ thấy mình vô cùng hạnh phúc đấy.
Nếu bạn là người ngại đi, thì ở nhà cũng tốt. Tuy nhiên, ở nhà không có nghĩa là ăn xong rồi ngủ bạn nhé. Bạn hãy mở trang nhật ký viết vào đó những cảm xúc rất thật của mình về cuộc đời. Bạn có hàng đống ảnh trong máy tính mà quên chưa xem, hãy mở chúng ra, sắp xếp chúng lại thành những chủ đề riêng. Nếu bạn thạo máy tính, hãy sử dụng những tấm ảnh ấy để làm những cuốn phim, lồng nhạc vào và tự chiếu cho mình thưởng thức. Đây cũng là dịp bạn trả lời những email, tin nhắn của bạn bè.
Bạn cũng có thể lên mạng chat với những người cùng tâm cảnh như bạn. Những người một mình thường tìm đến nhau dễ dàng hơn, nhưng đừng đặt mục tiêu phải “có đôi có lứa” ngay, mà chỉ đơn giản là “thêm bạn thêm vui” thôi nhé.
Có một câu chuyện cổ tích như thế này. Ngày xưa có một lũ yêu tinh bàn nhau làm hại con người. Chúng quyết định đánh cắp và cất giấu hạnh phúc của con người ở một nơi kín đáo để con người khó tìm ra. Lần đầu lũ yêu tinh giấu hạnh phúc trên núi cao, nhưng được vài bữa con người đã lên đỉnh núi tìm lại hạnh phúc. Lần thứ hai bọn chúng giấu hạnh phúc ở dưới đáy biển sâu. Nhưng chẳng bao lâu con người nghĩ ra cách lặn xuống đáy biển mò tìm lại hạnh phúc. Tức quá, chúng bàn nhau giấu hạnh phúc trên cung trăng. Vậy mà cũng chỉ ít năm sau con người cũng lần mò lên đó, kéo hạnh phúc trở về. Mất ba ngày suy nghĩ, một mụ yêu tinh già đã tìm ra chỗ giấu kín hạnh phúc của con người, đó là trong trái tim mỗi người. Thế là con người ngày đêm lùng sục khắp đây đó để tìm hạnh phúc của mình mà quên rằng hạnh phúc chẳng ở đâu xa, ở chính trong lòng ta.
Hãy mở toang cách cửa, bạn sẽ thấy mùa xuân. Hãy mở lòng mình, bạn sẽ thấy hạnh phúc!
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét