Sống thương yêu



Thiền trong chén trà

Một vị giáo sư đại học tìm gặp thiền sư Nan-In để tìm hiểu thiền.
Nan-In mời ông nầy dùng trà. Nan-In cứ rót đầy chén trà rồi mà ông cứ mãi rót.

Vị giáo sư nhắc:
- Kìa thầy, chung trà đã đầy tràn rồi, xin ngài đừng rót nữa.
Nan-In cười dáp:
- Giống như chung trà này, đầu óc của ông cũng đầy ắp những quan niệm của ông. Nếu trước tiên ông không cạn chén thì sao tôi bày tỏ Thiền cho ông được.
Tóm lại, ai nghĩ đầu mình chứa đầy kiến thức thì sẽ điếc trước những lời phải trái và sẽ không học thêm được gì cả.


Bình thường tâm

- Bạch thầy! Sống theo đạo một cách siêng năng thì phải làm thế nào?
- Đói ăn, mệt hãy ngủ.
- Bạch thầy! Việc này thì ai cũng làm như thế, có gì đâu thưa thầy?
- Không , không! Hầu hết mọi người đều không làm như vậy. Con lầm rồi con ạ. Khi người ta ăn, người ta mang đầy sự suy tư, và khi đi ngủ, họ mang cả một đầu óc bận bịu lên giường, họ toan tính cho một ngày mới với một kế hoạch mới, nặng nề hơn.

Suy cho cùng, con người cần phải vứt bỏ những tệ hại gây cho tâm mình không bình yên. Hãy luôn hiểu rằng bình an hay không là do tự nơi mình (linh tại ngã, bất linh tại ngã).


Phật tại gia

Yangpu một hôm về Sichuan tịnh tâm tìm kiếm Bồ tát.
 
Trên đường đi, Yangpu gặp một nhà sư. Nhà sư bèn hỏi:
- Cậu đi đâu đấy?
- Thưa tôi đi tìm Bồ tát.
- Ồ! Bồ tát ở xa lắm, chi bằng đi tìm Phật có hơn không
Yangpu hỏi nhà sư:
- Tìm Phật ở đâu bây giờ?
Nhà sư trả lời:
- Cậu hãy quay trở về đi. Khi về nhà, thấy có một người đón cậu trên mình khoác một cái mền, chân xỏ dép trái, thi đó chính là Phật.
 
Yangpu mừng rỡ quay về nhà, thì trời đã quá khuya. Cậu gọi mẹ vì trời lạnh cóng. Mẹ cậu nghe tiếng con gọi cửa giữa đêm giá lạnh, bà mừng quá không nhớ lấy áo len, bà vớ vội cái mền khoác lên người, cũng không kịp nhìn dép, xỏ đùa dép trái, bà chạy ùa ra mở cửa cho con mình.

Yangpu nhìn thấy mẹ giống y như lời của nhà sư đã nói. Cậu đứng chết lặng và hiểu ra rằng: Chân lý đích thực ở ngay trong lòng mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét