Vượt qua chính mình

Nếu chưa bao giờ nếm vị chát chua. Làm sao hiểu hết giá trị của hy vọng
                                        Nguyễn Thanh Vinh


Đừng bảo rằng: Ta chẳng cần ai
Rồi tự nhốt mình vào miền cô liêu hoang vắng
Cuộc đời này dẫu đầy rẫy cay đắng
Nhưng đâu có nghĩa hết ngọt ngào, dịu êm

Mở cửa ra và hãy nhìn thử xem
Quanh ta còn bao người khốn khó
Vất vả, khổ đau nào chỉ riêng mình em có
Cớ gì sống đớn hèn chịu thua
Nếu chưa bao giờ nếm vị chát chua
Làm sao hiểu hết giá trị của hy vọng
Em đã làm được gì cho cuộc sống
Mà oán trách đời bạc bẽo vô tình
Bước đi em, bằng đôi chân của chính mình
Dù rằng chông gai làm chúng trầy xước
Chung một đường đua nhưng đâu hẳn cứ chạy trước
Thì sẽ là người về đích đầu tiên
Đừng tránh né, chạy trốn những ưu phiền
Hãy đối đầu và nghĩ cách đánh bại chúng
Không dám đi tới tận cùng
Sao thấy được có ngã rẽ ở góc vuông
Hơn một ai khác, quá dễ dàng, phải không?
Nhưng vượt qua chính mình mới là kẻ thành công

2 nhận xét: