Tôi cũng từng thi rớt đại học. Lúc đó tôi hơi buồn nhưng tôi biết trước kết quả sẽ như vậy. Tôi vạch ra kế hoạch cho mình ngay: sẽ đi làm để lấy tiền thi tiếp vào năm sau. Và hiện nay, tôi là một cô giáo.
Tôi muốn chia sẻ tâm sự và kinh nghiệm của mình với phụ huynh xa gần. Tại sao chúng ta bắt con mình thi vào trường này trường kia, bắt con phải thi đỗ đại học?
Con người sinh ra không ai giống ai, có người giỏi, người dốt. Con chúng ta cũng vậy. Chúng ta phải biết được sức học của con mình để đừng tạo gánh nặng cho con. Còn việc chọn trường? Đó là công việc cả đời con người, cũng đừng ép chúng.
Đành rằng bố mẹ là người hướng dẫn chỉ bảo cho con. Thay vì ép các con chúng ta hãy nói chuyện với con thường xuyên để hướng con theo hướng của mình. Chẳng hạn như con bạn thích làm một ca sĩ nhưng nó không có chất giọng và năng khiếu gì hết, bạn đừng bác bỏ ước mơ đó của con ngay mà hãy cũng con tìm hiểu về nghề đó, cho con thử, và khi chúng thực sự thấy mình không hợp chúng sẽ tự bỏ giấc mơ đó.
Tại sao mẹ lại trách con khi không thi đỗ đại học? Vì mẹ là giáo viên? Vì mẹ ngại với mọi người? Con bạn không “đáng” để nhận những lời chửi ấy. Đáng lẻ ra bạn phải là người biết trước hậu quả đó và chuẩn bị tâm lý cho con mình, đừng để cháu bị sốc hay buồn. Đừng tạo áp lực cho con. Đừng để con là là nạn nhân của danh dự, của nỗi xấu hổ của cha mẹ…
Khi giảng bài cho học sinh, tôi không bao giờ đòi hỏi các em phải học tốt môn của tôi. Vì mỗi học sinh có một khả năng khác nhau và hướng nghề nghiệp khác nhau.Tôi luôn cố gắng tạo cho tiết học của mình vui nhộn, nhẹ nhàng để những kiến thức tự nhiên đi vào đầu học sinh.
Tôi dạy các em cách đứng vững trong cuộc sống, cách tiến tới ước mơ của mình, cách sống để trở thành con người thành đạt. Con người thành đạt trong quan niệm của tôi là một con người biết quý trọng những gì mình có, biết hạnh phúc với những gì mình sở hữu và biết ước mơ để vươn lên. Tôi nói với các em rằng các em có thể là một công nhân quyét rác, một người thợ hàn, một giám đốc… điều đó chẳng khác gì nhau. Miễn là em thấy hạnh phúc với việc mình đang làm và làm tốt công việc đó. Hãy để con của bạn được tự do làm những điều chúng muốn, hãy để chúng vô tư trong sáng như tuổi của chúng.
Con bạn sống cuộc đời của con bạn, hãy chỉ cho chúng cách tự lập, cách vươn lên trong cuộc sống hơn là bắt con phải làm theo ý mình. Và quan trọng nhất, bạn hãy dạy con cách đánh giá năng lực để cố gắng vươn lên, biết lượng sức mình, để chọn trường thi hay làm bất cứ việc gì khác. Bởi vì dẫu biết bơi nhưng nếu không lượng sức cũng có thể chết đuối.
KIM YEN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét