Khoe
khoang, thích phô trương cũng là một căn bệnh khá phổ biến đang tồn tại
trong giới trẻ hiện nay. Có nhiều sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường,
tuy chưa tìm được một công việc tạm ổn đã vội đăng ký học thêm văn bằng
hai, học cao học chỉ để khoe mẽ trong khi họ đâu có biết rằng, học trong
công việc mới chính là cái họ đang cần. Nhiều người thì học đòi, mới đi
làm đã thích sắm di động, máy ảnh đời mới, laptop xịn…
Đó là căn bệnh
hám thành tích, căn bệnh tự huyễn hoặc mình, ảo tưởng với bản thân, dẫn
đến một số bạn trẻ không tự nhận ra chân giá trị của mình.
Ngược
lại, cũng có nhiều bạn trẻ, khi gặp phải vấn đề hóc búa không dám nêu
ra ý kiến hoặc phản biện về bất cứ điều gì. Họ không đề xuất được những ý
tưởng mới, vì sợ trách nhiệm, sợ thất bại, khi có khó khăn nảy sinh thì
tìm cách đùn đẩy, “đá bóng” sang cho đồng nghiệp. Họ lo lắng, mất tự
tin và hoài nghi về cuộc sống, họ không xác định được khả năng của bản
thân, ý nghĩa và mục đích sống của chính mình. Đó là chân dung những bạn
trẻ thiếu bản lĩnh, chỉ biết an phận thủ thường.
Các
bạn trẻ cần biết rằng, hoài bão và ước mơ là đúng nhưng chưa đủ, mà bạn
còn phải hành động tích cực để thực hiện nó nữa. Không lẽ một số bạn
trẻ chỉ ngủ vùi trong giấc mộng ảo tưởng để rồi khi tỉnh giấc, thấy mình
đã đánh mất chính bản thân? Sống là phải biết đối diện với sự thật,
biết chấp nhận mình để vượt qua và bước tiếp.
Thời
của thế giới phẳng và kỹ thuật số, con người ta tất tả chạy theo lối
sống gấp và thực dụng, quay cuồng với các bon chen khiến dễ mắc bệnh cùn
mòn cảm xúc, thiếu đi những phút giây tĩnh lặng với tâm hồn - những
phút giây để tìm về chính con người thật của họ, để ngẫm mình, suy nghĩ
về cuộc sống, về mục đích thực sự mà họ cần hướng tới. Đó là sự cho và
nhận, sự được và mất, hạnh phúc và khổ đau…Dường như ở những đối tượng
này, họ có quá nhiều những tham vọng, nhưng chúng đã vượt qua ranh giới
và khả năng của họ, khiến họ trở nên duy ý chí và hành động thiếu suy
nghĩ.
Dù
gì đi nữa, bạn trẻ vẫn là một con người bằng xương bằng thịt và bạn
đang sống trong một thế giới thật, đừng để thế giới thật lãng quên chính
bạn! Để rồi một ngày nào đó...giữa những con người thật, trách nhiệm
thật, nhân cách thật, tự trọng thật … liệu bạn có hoang mang cho rằng
"Mình là ai? Mình muốn gì? Và mình có tồn tại với những giá trị thật của
mình hay không?"
Các
bạn trẻ thân mến! Chúng ta là những người trẻ tuổi, chúng ta có lý
tưởng, có khao khát và có ước mơ. Nhưng chúng ta cũng cần biết đứng trên
đôi chân của chính mình, cần một lối về bình yên thật sự. Đừng ảo tưởng
để rồi khi lạc lối quá xa, chúng ta mới ngộ ra sự nhầm lẫn của chính
mình, đến lúc đó, e rằng đã là quá muộn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét