Hãy thực dụng khi
yêu và cưới! Nhưng không phải là thực dụng theo cách mà bạn vẫn nghĩ, kiểu như
“chàng phải là đại gia” đâu....
Chàng không hề đổi thay, chỉ là một củ hành đang tự bóc vỏ
Bạn có muốn lấy phải anh chồng mê gái gú? Hay bạn thích một anh chàng sống vô trách nhiệm? Hay một anh ghen bóng ghen gió? Và có ai mong gặp một bà mẹ chồng cay nghiệt và xét nét con dâu?
Chả ai muốn cả. Nhưng tại sao câu chuyện của các cô dâu sau đám cưới thường rắc rối nhiều hơn vui vẻ? Trong các mục tâm sự trên báo chí hoặc trên mạng, được đọc về biết bao người phụ nữ cay đắng khóc thầm từng đêm trong “tổ ấm” của mình?
Nhiều bạn kinh ngạc là chồng mình sao trước, và sau khi cưới lại khác đến vậy? Trước kia anh ta dịu dàng, galant, sạch sẽ, còn sau khi cưới anh ta cục cằn, vô học, bẩn thỉu - một sự biến đổi thần kỳ chăng?
Không, cái người đàn ông cục cằn, vô học, bẩn thỉu ấy không tự nhiên sinh ra. Anh ta đã ở đó, ở trong cái lớp vỏ dịu dàng, sạch sẽ, lãng mạn ấy, chỉ có điều bạn không nhận ra thôi. Bạn chọn đúng, bạn sẽ được hàng tốt, bạn chọn sai, bạn vớ phải hàng dởm.
Nếu bạn không biết cách làm "người tiêu dùng thông thái", thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn bị ngộ độc, bị thương tích, bị ốm đau vì chính thứ hàng tự tay mình mang về.
Hãy chọn từ khi... chưa yêu
Có bạn sẽ giãy nảy lên : Yêu làm sao mà chọn được? Yêu là quyết định của trái tim. Yêu là do duyên do số, do ông tơ bà nguyệt, do thần Cupid nhắm mắt bắn tên!
Nói thế là không đúng. Trong lớp MBA bạn học, có tới mấy chục tên con trai. Trong khi bạn đi sửa máy tính, có một dãy các nhân viên nam ngồi làm việc….
Và bạn nên cười với ai, nên cho ai số điện thoại, không cho ai địa chỉ,.... bạn có quyền chọn lựa.
Bạn chính là người ra quyết định để trái tim mình tơ hơ ra cho thần Cupid nhắm tịt mắt vẫn phải húc vào cái rầm, hay bạn cảnh giác im lặng, đóng cửa, lùi xa 50m… Đó hoàn toàn là quyền của bạn!
Chọn chồng, nhìn vào việc nhỏ, không nhìn việc lớn!
Hôn nhân là một hợp đồng, trong đó hai người là đối tác của nhau. Có thể nói “lạnh lùng” thế đấy. Hôn nhân chỉ thành công khi cả hai đối tác đều được hưởng lợi từ hợp đồng này.
Không phải cứ hy sinh là hạnh phúc ạ. Mãi mãi không phải. Sự hy sinh của bạn phải được thấu hiểu và đền đáp bằng cảm xúc, bằng thời gian, bằng sự sẻ chia...
Bạn phải đặt cho mình một nhiệm vụ quan trọng, quan trọng hơn cả cái deadline mà sếp yêu cầu bạn tuần này. Đó là chọn được đối tác hôn nhân tốt cho mình.
Tiêu chí phải thật rõ ràng. Cảm giác chung chung rằng anh ấy "tốt với tôi, yêu tôi" chẳng nói lên được gì về người đàn ông đang muốn có bạn. Bạn phải xác định được đâu là "chuyện lớn" để biết được một người chồng tốt?
Đấy chính là những... chuyện nhỏ. Những hành động cử chỉ lặt vặt trong đời sống hàng ngày. Những chuyện lớn ai cũng chú ý, nên ai cũng cố gắng làm tốt, hoặc giả vờ làm tốt.
Những chuyện nhỏ ít được để ý đến mới hiển thị rõ nhất một con người, đặc biệt là khi người ta lơ đãng, hoặc người ta cho rằng không có ai để ý đến mình.
Anh ta ngáp có che miệng không? Ăn xong có ngậm tăm đi ngoài đường không? Gặp tai nạn trên đường có xúm vào xem không? Khi tức giận có chửi bậy không? Bóng đèn cháy có gọi thợ không? Vay tiền bạn bè có trả đúng hạn không?
Đấy, bạn phải tìm hiểu NGƯỜI ĐÀN ÔNG của đời mình thông qua những thứ "lặt vặt" đó.
Chủ yếu là phải nhìn xem anh ta làm được cái gì :
Anh bảo anh lo được cuộc sống cho tôi, vậy phải xem anh có chăm chỉ làm lụng không?
Anh bảo anh có trách nhiệm với tôi, vậy phải xem anh đối xử với bạn bè, người thân của mình thế nào?
Anh bảo anh là người tốt, vậy phải xem anh có ghét chó và trẻ con hay không, vay tiền bạn có trả không?
Hoài Thu, 27 tuổi, ngân hàng VIB, rất mê anh chàng học toán giỏi nhất khối. Anh ấy chỉ biết học, không phải làm bất cứ cái gì.
Nhà anh ấy có tới 4 chị gái, và mẹ anh ấy thì tận tụy phục vụ con từ cái tăm tới đôi dép. Ba mươi năm làm con trong gia đình, anh ấy chưa một lần nhìn thấy ba mình rửa chén!
Thế là, lấy nhau về, sinh tù tì 2 nhóc, Thu nhiều đêm thức trắng, để giường bên anh ấy vô tư ngủ khì.
Toàn bộ những việc nhỏ trong nhà như đi chợ, nấu cơm, chế biến đồ ăn, lau nhà, đổ rác, rửa chén, dọn mâm, giặt giũ quần áo, trông con, chăm con, tắm cho con, cho con ăn, chở con đi học, đón con về, mua sắm, điện hỏng, nước hỏng… tất tật tần tân, đều là việc nhỏ, và rất không nên để đàn ông phải làm. Trong khi Thu cũng phải đi làm công sở 8 giờ vàng ngọc như anh ấy.
Thu sợ hãi, hóa ra mình không để ý, từ vô tâm tới vô tình rất là ngắn. Cho dù sự bận bịu và vụng về có thể tha thứ, nhưng điều đó rất khác với sự vô trách nhiệm toàn tập với tổ ấm của mình.
Ngọc Huê, Công ty PTN Thủ Đức, thì hãnh diện rằng anh ấy có nhiều vệ tinh vây quanh. Đó cũng là khẳng định giá trị cuả cô khi không phải chỉ có cô muốn lấy anh ấy, cô kiêu hãnh khi anh ấy chọn mình trong hàng tá ngôi sao lấp lánh xung quanh.
Nhưng rồi 5 năm sau, có con Huê càng thấm cay đắng, khi đêm con ốm, nằm ôm con một mình, chạy đi tìm bác sỹ một mình, vì anh ấy đang phải tổ chức tiệc chia tay rồi chở cô bạn thân ra sân bay.
Khi giận nhau, anh ấy sẵn sàng mang quần áo lên công ty ngủ, rồi chiều chiều một cô bạn thân của anh ấy mang cơm tới tận nơi và mang quần áo dơ về nhà giặt, ủi thẳng tưng thơm phức.
Bạn sống rất có trách nhiệm, nhưng bạn chưa từng nhìn thấy anh ấy bước vội lần nào, dù đã trễ giờ hẹn cả tiếng. Đó rất có thể sau này sẽ hiện nguyên hình là một chàng cá ươn để bạn đối mặt với một loạt con nợ tới nhà đòi, còn anh ấy trốn biệt.
Bạn có thể xăm xoi cái áo sale-off cho tới khi thấy một nút chỉ lỗi, nhưng bạn lại dễ dàng bỏ qua cái trừng mắt của anh ấy khi mẹ anh ấy làm trái ý.
Nếu anh ấy không tôn trọng mẹ, sẽ rất phiêu lưu khi bạn hy vọng anh ấy tôn trọng mình. Hãy lấy một người đàn ông biết yêu mến các bà mẹ, biết trò chuyện với người già, biết nâng niu con trẻ.
Không vào hang làm sao bắt được cọp?
Chả ai mang dùi đục đi hỏi vợ cả. Cho nên nếu muốn hiểu anh ấy, bạn phải tìm cách thâm nhập vào tận “hang ổ” của anh ấy.
Ngày đó, Thanh Hương, phòng kế toán, công ty VAL, Q.TB, rất ngại ngần khi anh ấy rủ Hương tới nhà chơi.
Hương nghĩ rằng tới đó không thoải mái bằng chỉ hai người với nhau. Tất nhiên! Nhưng cũng như muốn lên lớp, bạn phải trải qua kỳ thi sát hạch cam go.
Có tới nhà anh ấy, có ngồi trong không gian của anh ấy, đắm trong cái môi trường mà anh ấy lớn lên từ nhỏ thì bạn mới hiểu được con người anh ta xây dựng bằng những viên gạch vuông vắn hay xây bằng bùn cát. Người đàn ông được giáo dục tử tế và không được giáo dục tử tế rất khác nhau.
Bố anh ấy đối xử với mẹ anh ấy thế nào? Mẹ anh ấy đối xử với anh ấy thế nào? Anh ấy làm việc nhà có thạo không? Có giúp mẹ nấu ăn hay chuẩn bị bữa không?
Có biết nhường miếng ngon cho bố mẹ không? Có biết quan tâm sửa sang nhà cửa không? Có bày việc ra cho người khác dọn bở hơi tai không? Cả nhà có tin tưởng anh ấy không? Có yêu quý anh ấy và yêu quý nhau không?
Nguyễn Thùy, Quận 4, chọn mẹ chồng trước cả chọn chồng. Cô thường xuyên tới nhà đó chơi, thân với mẹ anh ấy, yêu phong cách của bà ấy, rồi mới nhắm tới con trai của bà ấy.
Nhiều người bảo, ở với chồng nhiều chứ ở với mẹ chồng là mấy. Nhưng xin thưa là mẹ chồng đã đẻ ra chồng bạn, nhào nặn nên con người, tính cách và văn hóa, lối sống của chồng bạn.
Nhìn từ bà ấy, bà già không son phấn, màu mè, bạn nhìn ra các tính cách của chồng mình còn chính xác hơn nhìn anh chàng đang trau chuốt, gáy o o và mã óng ánh lên ngàn lần vì đang say mê bạn.
Nồi nào chọn vung nấy, nếu các bạn muốn cơm chín
Không phải chọn người hoàn hảo, không phải chọn người giống mình, mà là chọn người phù hợp với mình. Vậy thì việc đầu tiên bạn phải xác định được chính xác mình thuộc thể loại nào.
Cái này không hề đơn giản. Các cô gái trẻ hay nói câu “Mình chẳng hiểu nổi mình nữa” nghe rất chi là sâu sắc, rất chi là phức tạp.
Nói vui thì được, nhưng nếu thực như thế thì đáng lo đấy. Khi bạn biết chắc mình là ai, mình thuộc kiểu người thiên về cái gì thì sẽ dễ dàng kiếm “đối tác” hơn.
Ánh Hồng, trợ lý giám đốc, công ty A.C, Q.1, là một cô gái thông minh, giỏi giang, năng động, đôi khi còn... liều lĩnh. Trong làm ăn, mọi người rất thích hùn hạp với Hồng, vì trăm trận thường thắng tới chín chục.
Hồng ưa quảng giao, có thể chạy xe máy cả ngày không mỏi. Chính vì thế, cô nàng chọn một tiêu chuẩn quan trọng nhất cho người chồng tương lai của mình là hiền!
Tức là nếu có hai chàng bảnh bao ngang nhau, học thức một người thạc sỹ, một người kỹ sư, lương bên này 10 triệu, bên kia 15 triệu, nhưng chàng nào hiền hơn thì cô ấy sẽ nhắm bắn, sẽ cưa đổ, và rước về nhà giới thiệu với cha mẹ.
Về với nhau, anh ấy có thể đùn đẩy chuyện ra phường chạy sổ đỏ cho Hồng, nhưng cô hoàn toàn hài lòng khi chàng có thể nhẫn nại ngồi massage cho vợ, nghe vợ than thở đủ chuyện trên trời dưới đất hàng đêm.
Hoàng Thanh, giảng viên Đại học Sư Phạm, là một cô gái dễ tính, đơn giản, coi trọng các giá trị tinh thần.
Cô dễ dàng vui sống với một chàng đại úy giản dị, vui vẻ khoe rằng mỗi sáng tỉnh dậy, chưa đánh răng rửa mặt gì đã thấy trên đầu giường có sẵn 90.000đ (ý anh rằng lương tháng của anh là 30 ngày x 90.000 đồng/ngày = 2.700.000 đồng)!
Nhà Hiền Diệu, Q.6, cả hai vợ chồng đều vô tư thoải mái, sòng phẳng, thẳng toẹt. Đêm gần nhau lần đầu, nàng bảo “Anh không phải là người đầu tiên của em.” Anh đáp : “Ừ, anh... cũng thế! Bọn mình không có mặt trong quá khứ của nhau, chả ai thay đổi được!”
Nếu tính bạn coi trọng gia đình, coi trọng các giá trị tinh thần, bạn sẽ rất khốn khổ bên một anh chồng quảng giao, coi bạn bè là số 1, công việc là số 2, đối tác là số 3, giải trí là số 4…,
Nếu bạn thông minh, giỏi giang, mạnh mẽ trong phong trào đòi nữ quyền, bạn sẽ bực dọc khi bố anh ấy chưa bao giờ để mẹ anh ấy nói một câu trong các cuộc dạy dỗ con cái, các cuộc họp gia đình.
Ngắn gọn là nồi nào chọn vung nấy, nếu các bạn muốn cơm chín.
Gia Gia (Người đẹp Việt Nam)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét