Mùi vị cuộc sống ...

Mùi vị cuộc sống là như thế nào?

Đã bao giờ bạn tự hỏi vậy chưa? Bạn sẽ bảo tôi thật lãng đãng và rảnh rỗi, rảnh đến nỗi không còn việc gì làm ngoài ngồi nghĩ vẩn vơ. Hoặc cũng có thể bạn hếch mũi lên và ngửi, hoặc thè cái lưỡi hồng hồng xinh xinh ra không khí, và trả lời câu hỏi của tôi theo đúng cái cách bạn cảm nhận. Bạn ạ, mùi vị cuộc sống phải được ngửi và nếm bằng cả con người bạn.



Mùi vị ấy…

…là mùi mồ hôi hăng hăng của bố. Ngày nắng đổ lửa, cả mảng áo sau lưng bố ướt đầm. Có những ngày mưa, áo chưa kịp khô bố đã phải mang đi theo những chuyến công tác dài ngày. Bố đi làm xa, những chiếc áo treo đầy trên mắc, rồi khi về bố phải cặm cụi giặt. Tuần nào bố trực, mẹ và con đến thăm, mẹ sẽ lại nhăn mặt nhìn đồ của bố chất chồng, nhưng vẫn vẫn cẩn thận vò sạch sẽ từng chiếc áo chiếc quần. Bố sẽ lại cười khì: “Gần sáng mới làm án về nào đã kịp dọn dẹp gì”. Con lại chạnh lòng xót xa.

Mùi vị ấy…

…là mùi thơm của mẹ. Không phải là hương nồng nàn của loại nước hoa đắt tiền hay mĩ phẩm xa xỉ nào cả. Mẹ bộn bề trong công việc, về nhà là vào bếp nấu nướng, rồi tất bật dọn dẹp, rồi lại đi làm. Dụi đầu vào ngực mẹ, mùi thức ăn còn vương trên áo và mùi khói ám mái đầu mẹ khen khét. Mẹ chẳng có nhiều thời gian tỉ mẩn son phấn. Một ngày con là lượt áo quần, tóc con thơm và áo con thơm, con hỏi mẹ chỗ để mấy thứ linh tinh, mẹ ậm ừ không nhớ. Mẹ hay quên nhiều hơn và mái tóc nhiều sợi bạc hơn. Lòng con hẫng một nhịp chênh vênh.

Mùi vị ấy…

…là mùi hoa sữa đầu đông thơm lừng con phố. Là mùi xôi ngầy ngậy buổi sớm mai. Là cái lạnh ngọt ngày đông hay hanh hao trời hạ. Là mùi thơm hoa hồng, dìu dịu hương ly hay hăng hăng của cúc trên gánh hoa lề đường.

Mùi vị ấy…

…là vị mặn của mồ hôi và vị đắng nước mắt gói trong vị ngọt của trái của quả. Là mùi của bãi rác mà khi đi qua bạn phải bịt mũi nhăn mặt còn một số người lại hăm hở cặm cụi nhặt nhạnh những thứ bỏ đi mong kiếm đủ một bát gạo trắng. Là vị chiếc bánh mì hay gói mì tôm san sẻ mùa lũ. Là mùi vở thơm theo những em nhỏ cơ nhỡ đến trường.

Mùi vị ấy…

…là vị nhọc nhằn của ngày lao động vất vả. Là mùi hạnh phúc khi trở về mái ấm thân quen. Là sự thơm thảo từ tấm lòng đến tấm lòng.

Vậy đấy bạn ạ! Mùi vị cuộc sống là mùi vị của tình yêu thương.
                                                                    ( Chiaseyeuthuong)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét