Lắng nghe yêu thương

Mình còn quên chưa kể với người ta một chuyện. Chiều nay đi đến đèn đỏ Ngã Tư Vọng thì gặp một chị đi xe máy biển 14, không biết ở đâu nhỉ? Chị đến đúng đèn đỏ thì xe bị tắt máy, không đề cũng chẳng đạp được. 
                                                                                                                        Moonee



Đèn đỏ đã chỉ sang giây thứ 30. Chỉ còn 30 giây nữa là đến đèn xanh mà chị ấy vẫn nai lưng ra đạp số, đường thì đông ơi là đông. Cái xe Wave Tàu cũ ì ra một cách cố ý… Rất nhiều thanh niên bên cạnh nhưng chẳng có ai giúp chị cả. Chị bịt kín nên mình chẳng nhìn thấy mặt chị, chỉ thấy thương quá nên nhảy ra khỏi xe giúp chị nổ máy. Mọi người nhìn mình như người ngoài hành tinh vậy vì lúc đó con bé với váy áo khá điệu đà… Giúp người là một việc gây ngạc nhiên lắm sao? 


Mọi người hình như cũng không ai quen giúp một người lạ ngoài đường thế này? Cuối cùng cái xe cũng nổ máy được ở giây thứ 3 của đèn xanh. Mình nhảy lên xe đi vội, không kịp nhìn lại chị, chỉ nghe tiếng cảm ơn rất nhỏ vì chị đeo mạng mặt…


Tại sao không vui khi nhận được một lời cảm ơn từ một việc làm tốt nho nhỏ của mình chứ? Mình vui nhưng cũng buồn nữa! Thấy mọi người sống vô tình với nhau quá. Nhớ lại một lần mình bị ngã xe rất đau trước cửa đại học XD, sandal bị bật ra, chân xưng lên, tím bầm, áo mưa bị rách thế mà không ai giúp mình đứng dậy cả. Cũng may Trời Phật thương mình nên chỉ bị đau phần mềm thôi. 


Mình tự dựng xe, mặt lạnh tanh vì sự vô tình của mọi người. Dù rất đau nhưng mình thấy không thể yếu đuối trong hoàn cảnh đó được, bình thường đã khóc òa lên rồi. 


Cũng không phải là từ lần đó, song sau vụ ngã xe mình càng ý thức hơn một điều rằng khi ai đó ở ngoài đường cho dù là một người lạ gặp những điều không may mà mình có thể giúp thì hãy làm điều đó cho họ. Hãy làm điều đó vì chính bản thân bạn trước nhất… Vì có thể một lúc nào đó bạn cũng gặp những điều không may, có thể lắm chứ! 


Nếu có ai đó sẵn lòng giúp bạn là bạn đã tìm thấy được sự đền đáp. Còn không, thì bạn cũng đừng ân hận nhé vì bạn đã viết vào cuộc sống thêm hai chữ Con Người. Con người chỉ khác những con khác ở lòng yêu thương từ trái tim thôi. Và nếu bạn lỡ gặp điều không may vì Hồng Phúc của bạn, bạn cũng dễ dàng vượt qua nó.


Viết không phải để PR bản thân đâu, ngoài những lần tốt thế, mình có lần cũng đã vô tình đi qua những người không may rồi. (Con xin sám hối!) Nhưng mình sẽ cố gắng làm tốt những điều thật nhỏ như thế… Vì cuộc sống tươi đẹp hơn đôi khi cũng chỉ vì những cử chỉ yêu thương nho nhỏ vậy thôi! Bạn cũng sẽ vậy nhé, được không?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét