Hạnh phúc thật sự là khi anh có thể thấy khắp thế giới, nhưng không bao giờ được quên hai giọt dầu đang cầm trên tay.
Mint(Dịch từ Paulocoelhoblog)
Một thanh niên muốn có được bí quyết "hạnh phúc" của
ông già thông thái. Thế là anh không ngại vượt qua trăm sông nghìn núi,
vượt qua sa mạc mênh mông, cuối cùng cũng đến được nơi ở của ông. Sau
khi vào thành, anh thấy cảnh làm ăn buôn bán tấp nập, mọi người nói
chuyện rộn rã trên đường phố. Ở giữa quảng trường đội nhạc giao hưởng
đang tấu lên những giai điệu du dương, lại còn có cả một bàn bày thức ăn
ngon vật lạ.
Nhận ra ông già thông thái, người thanh niên liền chạy
đến. Ông đưa một chiếc thìa canh bảo anh múc hai giọt dầu. Sau đó đi ra
ngoài thành, ông dặn người thanh niên không được để rơi một giọt.
Khi người thanh niên trở lại, ông cụ thấy quả nhiên
không rơi một giọt nào. Nhưng khi ông ta hỏi, người thanh niên thấy gì
trên đường đi thì anh chỉ lắc đầu, chẳng thấy ấn tượng gì.
Nhà thông thái lại bảo chàng trai đi thêm một vòng
nữa, và hãy chú ý tới từng cành cây ngọn cỏ trong thành. Lần này, khi
quay lại anh kể rất tỉ mỉ những gì mình đã thấy ở trên đường, nhưng
không còn một giọt dầu nào trong chiếc thìa.
Lúc này ông già thông thái mới nói: "Hạnh phúc thật sự
là khi anh có thể thấy khắp thế giới, nhưng không bao giờ được quên hai
giọt dầu đang cầm trên tay".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét