Andy mới tám tuổi nhưng đã mắc phải một căn bệnh nan y. Khi đang điều trị ở bệnh viện, Andy nhận được rất nhiều thư chia sẻ, an ủi, động viên của bạn bè, người thân. Cậu trân trọng và cẩn thận giữ gìn chúng như một phần cuộc sống của mình.
Nhưng khi Andy ra viện thì những lá thư đến với cậu thưa dần. Có lẽ mọi người nghĩ căn bệnh của cậu bé đã thuyên giảm, không còn nguy kịch nữa.
Thế nhưng Andy vẫn luôn hy vọng được đón nhận những lá thư như trước đây. Ngày nào, cậu bé cũng lần giở những bức thư, tấm thiệp cũ ra xem và ngước nhìn ra cửa như đang mong chờ điều gì. Mẹ Andy nhìn con thấp thỏm mà đau lòng. Bà biết mình không đủ khả năng ngăn chặn những cơn đau hành hạ con mình trong mỗi lần xạ trị. Không thể giúp gì cho con những lúc cơn đau ập đến, tình thương của một người Mẹ thôi thúc bà phải làm điều gì đó cho Andy.....Thế là ngày hôm sau, Andy nhận được một lá thư ký tên Người bạn Bí Mật. Andy vô cùng mừng rỡ, cầm bức thư khoe với tất cả mọi người.
"Con có thư nè, Mẹ !" - Cậu chạy đến bên Mẹ, la to, mắt bừng sáng.
Từ đó Andy rất thích thú với người bạn mới này. Ngày nào, cậu cũng xem thư và trả lời thư rất đều đặn. Bí mật này kéo dài được sáu tháng.
Khi Andy qua đời, bà mẹ đã tìm thấy bức chân dung Andy do chính tay cậu vẽ, gác trên giá sách của mình. Dưới bức tranh, Andy đề : "Thân tặng người bạn bí mật của con. Con yêu Mẹ nhiều lắm. Andy "
Bà còn tìm thấy một danh sách các địa chỉ bạn bè mà Andy làm quen trong dịp hội trại những trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo. Thế là bà quyết định viết thư cho tất cả những người bạn của Andy. Bà phải chờ đợi rất lâu sau mới có hồi âm từ một cậu bé :
" Xin cảm ơn lá thư của Cô. Con không hề nghĩ có người bạn vẫn tin rằng con vẫn còn sống. Lá thư đã cho con thêm niềm vui sống trong những ngày cuối cùng này."
Hãy dành một chút thời gian để quan tâm, yêu thương, chia sẻ hay an ủi một ai đó. Đôi khi, đó chính là nguồn động lực vô cùng quý giá để giúp họ tìm lại được chính mình, giữ vững được niềm tin và mạnh mẽ hơn.
Nhưng khi Andy ra viện thì những lá thư đến với cậu thưa dần. Có lẽ mọi người nghĩ căn bệnh của cậu bé đã thuyên giảm, không còn nguy kịch nữa.
Thế nhưng Andy vẫn luôn hy vọng được đón nhận những lá thư như trước đây. Ngày nào, cậu bé cũng lần giở những bức thư, tấm thiệp cũ ra xem và ngước nhìn ra cửa như đang mong chờ điều gì. Mẹ Andy nhìn con thấp thỏm mà đau lòng. Bà biết mình không đủ khả năng ngăn chặn những cơn đau hành hạ con mình trong mỗi lần xạ trị. Không thể giúp gì cho con những lúc cơn đau ập đến, tình thương của một người Mẹ thôi thúc bà phải làm điều gì đó cho Andy.....Thế là ngày hôm sau, Andy nhận được một lá thư ký tên Người bạn Bí Mật. Andy vô cùng mừng rỡ, cầm bức thư khoe với tất cả mọi người.
"Con có thư nè, Mẹ !" - Cậu chạy đến bên Mẹ, la to, mắt bừng sáng.
Từ đó Andy rất thích thú với người bạn mới này. Ngày nào, cậu cũng xem thư và trả lời thư rất đều đặn. Bí mật này kéo dài được sáu tháng.
Khi Andy qua đời, bà mẹ đã tìm thấy bức chân dung Andy do chính tay cậu vẽ, gác trên giá sách của mình. Dưới bức tranh, Andy đề : "Thân tặng người bạn bí mật của con. Con yêu Mẹ nhiều lắm. Andy "
Bà còn tìm thấy một danh sách các địa chỉ bạn bè mà Andy làm quen trong dịp hội trại những trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo. Thế là bà quyết định viết thư cho tất cả những người bạn của Andy. Bà phải chờ đợi rất lâu sau mới có hồi âm từ một cậu bé :
" Xin cảm ơn lá thư của Cô. Con không hề nghĩ có người bạn vẫn tin rằng con vẫn còn sống. Lá thư đã cho con thêm niềm vui sống trong những ngày cuối cùng này."
Hãy dành một chút thời gian để quan tâm, yêu thương, chia sẻ hay an ủi một ai đó. Đôi khi, đó chính là nguồn động lực vô cùng quý giá để giúp họ tìm lại được chính mình, giữ vững được niềm tin và mạnh mẽ hơn.
Nguồn: Internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét