Con ra đời
Một ngày thật
đẹp.
Giường con nằm đầy hoa.
Mặt con hồng rạng rỡ.
Hôm nay lùi
về quá khứ.
Nhật ký ghi
lại điều Mẹ nghĩ,
Mẹ xin lỗi
!- Là lời đầu tiên
Vì không cho
con một quá khứ vẹn tròn.
Vì làm cho
phần đời con còn khuyết tật.
Con vừa tròn
một tuổi.
Cha mất, mẹ
thân cò lủi thủi
Dẫu tuổi đời
hãy còn son.
Mẹ từ chối,
dù nhiều người đưa đón.
Khi con còn
đỏ hỏn.
Con ngoan, Mẹ
cũng rất mừng.
Tuổi thơ của
Mẹ cơ cực nhọc nhằn
Tình cảm sâu
xa hình thành nơi Mẹ
Sống nhân ái
với mọi người bên cạnh.
Cuộc
sống của mình, Mẹ luôn trân trọng
Khó khăn rất
nhiều, Mẹ vẫn lạc quan.
Mẹ không có
nhiều của cải cho con.
Phẩm hạnh
này Mẹ trao tặng lại
Cùng những
tháng năm khắc khoải.
Cùng những cảm
xúc thiêng liêng
Hãy mang cho
đời sự ấm áp và bình yên
Hãy đối nhân
xử thế cho trọn đạo.
Con bập bẹ rồi
bước đi chập chững.
Mẹ vui cười
trong dòng nước mắt rơi
Mẹ hiểu thêm
hạnh phúc của cuộc đời.
Đâu chỉ có
tiền tài và vật chất.
Con gái Mẹ rồi
đây sẽ lớn.
Rồi con cũng
sẽ biết yêu thương.
Biết rung động
trước mọi ngã đường.
Con hãy trải
lòng mình cùng cuộc sống.
Trái
tim ta tuy là nhỏ bé,
Nhưng chứa
nhiều tình cảm bao la
Đời sẽ vui
khi con biết chan hòa
Hãy dùng
nó để yêu thương hết thảy
Nếu trái tim
con không hề biết run rẩy
Thì nó chỉ
là khối máu thịt, không hơn
Ta đi trong
đời như cuộc dạo chơi.
Nên hãy tặng
đời những gì đẹp nhất
Để khi con
đi đâu vắng mặt.
Đời cảm ơn
vì Mẹ đã sinh ra con
Bản thân
ta không thể vẹn tròn
Ai cũng có lỗi lầm trong quá khứ.
Nên phải hiểu
thấu đáo về mọi thứ
Để trưởng
thành và vững vàng hơn
.Không phải
điều chi cũng dỗi hờn
Mỗi suy nghĩ
đều nên cẩn trọng
Khi thất bại
cũng đừng nên tuyệt vọng
Vì quá khứ
kia không trở lại bao giờ
Hiện tại là
quá khứ của ngày mai.
Cứ mỉm cười
và cứ ước mơ
Con đừng để
đối diện cùng “ hối tiếc”
Biết đứng
dậy trước lỗi lầm vấp ngã
Biết vượt
qua khó khăn trên đường đời.
Con gái sinh
ra là đã thiệt thòi.
Vì phụ nữ luôn
chịu nhiều tai tiếng.
Chịu nhiều
đòi hỏi khắt khe của xã hội.
Con hãy học
tính chịu đựng, vị tha,
Học lắng
nghe và hãy biết hy sinh.
Sống cho đi,
và hãy quên mình.
Vì cuộc sống
cần một người như thế.
Trong xã hội
con là người thành đạt.
Về gia đình
con cũng phải đảm đang.
Chung thủy,
mặn nồng, tỉ mỉ, dịu dàng.
Là điểm tựa
cho bạn đời ngơi nghỉ.
Với các con
là Mẹ hiền chăm chỉ.
Với Cha Mẹ
chồng là dâu thảo, hiền ngoan.
Với Anh chị
em, đối xử vuông tròn.
Đi đứng nói
năng cho đúng mực
Mẹ không phải
là người giàu có
Ngoài trái
tim và tình yêu thiêng liêng
Mẹ sẽ
dành tặng nó cho con
.Để chân con,
theo đó mà bước tiếp.
Để Mẹ hảnh
diện vì tâm hồn con thánh thiện.
Và cảm ơn cuộc
đời cho Mẹ đứa con ngoan.
(chiaseyeuthuong)