Gánh nặng trên vai

Một chiếc tàu chở hàng, trên đường về sau khi dỡ xong hàng bất ngờ gặp trận bão lớn, mọi người hoảng sợ chưa biết phải ứng phó thế nào. Chính trong giây phút nguy cấp ấy, vị thuyền trưởng dày dạn kinh nghiệm quả quyết ra lệnh : “Hãy mở ngay các khoang chứa hàng rồi bơm đầy nước vào đó”.


 
Bơm đầy nước vào khoang chứa hàng? Các thủy thủ đều ngạc nhiên, lúc này đang vô cùng nguy hiểm, sao lại còn bơm nước đầy tàu, khác nào tự dìm chết mình chứ?

Thuyền trưởng bình tĩnh trả lời : “Mọi người có bao giờ thấy cây có rễ to bám sâu vào đất lại bị gió bão quật ngã hay chưa? Thường chỉ mấy cây nhỏ rễ không đủ chắc mới bị tróc gốc thôi”.

Thủy thủ đoàn làm theo lời thuyền trưởng với tâm trạng bán tín bán nghi. Tuy sức bão vẫn mạnh, song do nước trong khoang tàu ngày càng lên cao, tàu nặng dần nên không còn lắc lư nữa. Thế là, chiếc tàu chở hàng vẫn chạy ổn định trên mặt biển đầy sóng gió.

Lúc bấy giờ thuyền trưởng mới nói : “Thùng rỗng dễ bị gió hất tung, nếu thùng đầy nước, gió tất nhiên không thổi ngã được. Vì thế, khi gặp bão, tăng trọng tải cho tàu là an toàn nhất, để tàu rỗng mới là nguy hiểm”.

Thật ra con người cũng chẳng phải vậy sao?

Người có chí lớn luôn canh cánh trong lòng trách nhiệm nặng nề, vì vậy họ vững bước trên đường đời và kiên cường vượt qua bão táp. Còn kẻ an phận giống như cái thùng rỗng, chỉ cần một trận mưa to gió lớn đã đủ quật họ ngã nhào.

Hãy thêm “nước” vào cho chính mình, chỉ có sức nặng mới giúp bạn không bị gục ngã trước phong ba bão táp.


Trích từ  “Dấu chân màu hy vọng” – NXB Văn hóa Sài Gòn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét