Cách đây vài năm, trong một lần ra sân
bay để bay từ Hà Nội và Sài Gòn, tình cờ tôi đã mua được một cuốn sách
mang tên “ Làm ít được nhiều ”. Tựa đề của cuốn sách đã tạo cho tôi một
ấn tượng rất mạnh bởi thông điệp ngắn gọn của nó cũng như nội dung mà nó
truyền tải thật sự thuyết phục, nó giúp bạn có những tư duy mới về sự
cân bằng cuộc sống, thứ mà con người ngày nay đang rất thiếu, đó là làm
thế nào để chúng ta vừa có thể thành công trong sự nghiệp vừa có thể vẫn
hạnh phúc trên đường đời.
Ngay từ nhỏ chúng ta đã thường được nghe
cha mẹ, thầy cô dạy dỗ rằng chăm chỉ là điều tốt đẹp, bạn càng nỗ lực,
bạn càng quyết tâm, bạn càng chịu đựng giỏi bạn càng là người tốt, bạn
càng là người có ích. Khi lớn lên đi làm, chúng ta thường được đánh giá
rằng mình là một nhân viên giỏi khi bạn chịu khó đi sớm về muộn, làm
việc thâu đêm hay một nhân viên mẫu mực là một nhân viên phải đem việc
về nhà.
Trên các phương tiện truyền thông, đâu đâu
cũng cổ vũ cho những tấm gương, hình ảnh của những doanh nhân, những
người nổi tiếng, giàu có, thành đạt và nhiều quyền lực…Họ là những người
bận rộn. Dường như ngành truyền thông đã định hướng cho chúng ta rằng
đó là những tấm gương, những hình mẫu mà chúng ta phải theo đuổi, noi
theo.
Vào các hiệu sách, tràn ngập trên các giá
sách là hàng ngàn hàng vạn các cuốn sách về thành công, giàu có, kỹ năng
mềm, nghệ thuật sống…các cuốn sách này kêu gọi mọi người học tập để trở thành một ai đó.
Thế rồi chúng ta phấn đấu, nỗ lực theo
đuổi, lao động, chịu đựng vất vả để đạt được nhiều thứ nhưng chúng ta
không hề biết rằng chúng ta càng ngày càng xa rời con người thật của
mình cũng như chúng ta “leo lên những bậc thang thành công để rồi đến
khi leo đến bậc thang cuối cùng chúng ta mới nhận ra rằng chiếc thang
đang dựa nhầm một bức tường nào đó”.
Tất cả những điều đó đã đưa chúng ta ngày
càng tiến xa trên con đường “mất cân bằng trong cuộc sống”. Chúng ta làm
mọi việc một cách nhanh hơn, làm nhiều việc hơn và ngày càng ít thời
gian hơn dành cho bản thân, gia đình và cảm nhận cuộc sống.
Chúng ta nói nhiều về tình trạng stress,
chúng ta ngưỡng mộ những người “thành công” nhưng chúng ta không hề biết
rằng những người “thành công” ấy lại chính là những người đang gánh
chịu những stress tài giỏi như thế nào, điều đó có khác nào chúng ta yêu
thích những thứ đang giết dần giết mòn cuộc sống của mình.
Chúng ta cứ chạy, chạy mãi, càng chạy càng
muốn chạy nhanh, chúng ta sợ hãi khi có ai đó đuổi kịp mình, chúng ta
dường như luôn sợ hãi nếu đi chậm hoặc dừng lại thì ai đó sẽ lấy đi mất
“miếng bánh” của mình.
Tôi đã nhiều lần hỏi mọi người “bạn đang ở
đâu và bạn muốn mình sẽ ở đâu trong các lựa chọn sau: Làm nhiều – được
nhiều, Làm ít – được ít, Làm nhiều – được ít, Làm ít – được nhiều thì
nhiều bạn đã hết sức bối rối trước những gì tôi đặt ra. Và cuối cùng từ
trong sâu thẳm mọi người đều đồng ý với tôi rằng thực sự thì “Tôi muốn
chọn Làm ít được nhiều”.
Để có thể “ Làm ít được nhiều ” trước hết
bạn cần phải thay đổi tư duy của mình, thay đổi những niềm tin đã từng
ăn sâu trong lòng bạn từ nhiều năm qua. Đó chính là thay vì tập trung
vào những việc khẩn cấp, bạn phải tập trung vào những việc quan trọng.
Giá trị của bạn không phải ở chỗ bạn làm việc chăm chỉ như thế nào mà ở
chỗ bạn làm việc hiệu quả như thế nào. Để làm việc hiệu quả thì không
phải là bạn càng làm nhiều việc càng tốt mà ở chỗ làm càng ít việc càng
tốt nhưng những việc đó thực sự có giá trị và nó hết sức quan trọng.
Tôi rất thích một câu nói “Một trong những
việc cần làm ngay của bạn chính là bạn đừng làm gì cả”. Điều đó có
nghĩa rằng ngay vào lúc này như một người lái xe bạn cần phải dừng ngay
xe lại, mở cửa xe, bước ra ngoài, nghỉ ngơi, hít thở không khí trong
lành, kiểm tra bảo dưỡng xe, định hướng rồi mới lại tiếp tục đi.
Để có thể bình an trong cuộc sống bạn cần
phải làm mọi thứ chậm hơn chứ không phải nhanh hơn, bạn cần phải có thời
gian quan sát, cảm nhận, tận hưởng tất cả những gì bạn đang làm cũng
như những gì xảy ra xung quanh bạn. Tôi rất thích một câu nói “Chúng ta
không phải là những con người đang sống nữa mà chúng ta đang trở thành
những con người đang hành động”. Chúng ta đang ngày càng trở thành một
cỗ người máy hơn là con người.
Nếu lúc nào bạn cũng hành động, hành động
thì bạn chẳng lúc nào có một chút nhàn rỗi gì cả. Tôi rất thích mỗi khi
nhìn thấy màu xanh lá cây, nhìn thấy màu xanh này tôi liên tưởng đến
những công viên, bãi cỏ, khu rừng và những người làm vườn và tôi nghĩ
rằng họ là những người thật hạnh phúc.
Mỗi khi đi qua những khu có nhiều hồ, tôi thích ngắm những người ngồi
câu cá, có vẻ họ là những người “ăn không ngồi rồi”, nhưng không phải,
họ là những người đang thực sự tận hưởng từng giây phút của cuộc sống.
Nói vậy, không có nghĩa rằng tôi muốn bạn
không làm gì mà điều tôi muốn nói, mỗi ngày ít nhất bạn cần dành cho
mình một giờ không làm gì cả. Bạn đừng đọc sách, xem tivi, làm việc…mà
hãy bất động, cảm nhận bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc sống. Không phán
xét, không bình luận, không thay đổi…
Có một thời gian dài, cứ mỗi khi về nhà vợ
con tôi thường hay trêu tôi “nhìn bố bận rộn kìa” vì mọi người nhìn
thấy cả buổi tối tôi gọi hết đến cuộc gọi này đến cuộc gọi khác. Đã có
lúc tôi ngưỡng mộ những người bận rộn. Tôi cũng thường hay gặp những
người tỏ ra bận rộn, họ gọi hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác, họ làm
hết việc này đến việc khác, văn phòng thì bừa bộn, dường như họ muốn
khoe với thiên hạ rằng mình là người thành đạt bởi sự bận rộn đó.
Có một lần tôi được gặp Bầu Kiên, anh là
một trong những người giàu có nhất Việt Nam. Anh kể với tôi rằng anh làm
việc 20/24h một ngày. Tôi có kể cho anh nghe, thỉnh thoảng có dịp vào
Sài Gòn tôi thường ngồi cà phê với nhạc sĩ Hà Dũng, một Đại gia thực sự
với các chân dài, anh rất an nhàn, thông minh, dí dỏm và hài hước, có vẻ
anh có một cuộc sống rất viên mãn…Anh Kiên đã cười “Mình ước sớm được
nghỉ hưu, về quê làm vườn, đi dạy và xây chùa”.
Tôi nghĩ rằng, để làm người bạn không thể
không làm việc nhưng để làm người thực sự thì bạn cũng cần phải dành
nhiều thời gian cho bản thân, gia đình, chính vì lẽ đó bạn cần có một tư
duy mới, sống chậm lại hay là “Làm ít được nhiều"
Ngọn Gió
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét