Vòng tay nhân ái


Ta cảm thấy trong biển đời vô vị
Người hay thường ít kỷ bon chen
Trọng giàu sang ...khinh rẻ bần hèn...
Miệng nói nhân nghiã, nhưng lòng đen như lọ... 


Trong cuộc sống tuy có nhiều gian khó
Xin ai đừng tập tánh quá..nhỏ nhoi...
Vì lợi danh đạp thẳng lên bạn đời
Để có được một chút lời ...vật chất ... 

Nếu hiểu được cõi đời giả, thật ...
Mấy mươi năm còn , mất được gì ???...
Rồi có ngày cũng phải bước ra đi
Đời cát bụi ...trở về nơi cát bụi...

Xin chớ để nghiã nhân tàn lụi
Đừng vì mình mà hất hủi kẻ thế cô
Đừng tham lam mà thành kẻ hồ đồ
Hãy mở rộng một cơ đồ bác ái...

Xin hãy giữ cho cõi lòng thanh tịnh
Đừng bao giờ toan tính chuyện thiệt hơn
Kẻ được người thua lại thêm nỗi oán hờn...
Đừng tạo dựng sự nhiểu nhương sầu thảm cảnh... 


Hãy nghĩ tới còn bao người đói lạnh...
Đau đớn dày vò thể xác mong manh
Bệnh tật triền miên khổ thấu trời xanh
Từng phút từng giây đấu tranh cùng thần chết...


Xin hãy để cho cõi lòng tan hết...
Những thị kỳ... để đoàn kết với nhau
Thì dù cho có sóng gió ba đào
Thuyền vẫn vững không thể nào chao đảo... 


Hỡi nghiã nhân có cùng dòng máu...
Đỏ tim lòng hãy dựng tạo cùng nhau
Mái ấm tình thân trên khắp toàn cầu
Mà xoá hết những khối sầu ngang trái...
                                      Thanh Phi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét